Kiều Tâm Vũ khẽ rủ mắt “Để lần khác rồi mình cùng đi ăn được không? Em thấy không được khỏe nên muốn về nhà nghỉ sớm.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền đưa tay sờ lên trán của Kiều Tâm Vũ “Em không có sốt, em thấy không khỏe chỗ nào hay là anh đưa em đến bệnh viện khám nha.”
Kiều Tâm Vũ xua tay “Không cần đâu, vừa nãy bị Tịch Thiếu Kiệt chạm vào người nên không thoái mái muốn đi tắm thôi mà.”
Tịch Kỳ Phong lái xe đi, anh chần chừ hồi lâu rồi lên tiếng hỏi “Vì chuyện bị hãm hại trong quá khứ mà em bắt đầu ghét cảm giác thân mật với người khác giới sao?”
Kiều Tâm Vũ không lên tiếng trả lời nhưng vẫn gật đầu phản hồi Tịch Kỳ Phong.
Tay của Tịch Kỳ Phong để trên vô lăng nắm chặt lại anh thầm tự trách bản thân mình, nếu như lúc đó anh có thể xuất hiện chịu trách nhiệm với Kiều Tâm Vũ thì thời gian qua cô đã không phải sống khổ sở như thế rồi cũng không bị vướng ngại về tâm lý như thế trong suốt mấy năm qua rồi.
Tịch Kỳ Phong suy nghĩ hồi lâu rồi lên tiếng “Tâm Vũ à, chúng ta kết hôn cũng lâu rồi nhưng vì lịch trình của cả hai đều bận rộn nên chưa đi hưởng tuần trăng mật được, hẹn trước chi bằng đúng thời điểm hôm nay rãnh chúng ta đi chơi luôn đi.”
Kiều Tâm Vũ tỏ vẻ kinh ngạc “Hả? Bây giờ đi luôn sao?”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Uhm, bây giờ đi luôn.”
Kiều Tâm Vũ dở khóc dở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-yeu-em-that-long/2960416/chuong-104.html