Tịch Thiếu Kiệt giận dữ với cả Dung Ngọc Nhi “Đủ rồi, mẹ đừng có nói nữa, tất cả những chuyện này còn không phải vì mẹ mà ra hay sao? Nếu như mẹ không một hai ép buộc con phải cưới Đàm Duệ Linh thì con và Tâm Vũ đã có thể ở bên cạnh nhau rồi.” 
Dung Ngọc Nhi cũng nổi điên lên “Mẹ làm tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho con mà thôi, bà nội của con bao nhiêu năm nay vẫn không hề để mẹ con của mình vào trong mắt mẹ chỉ muốn con cưới Duệ Linh để cũng cố địa vị ở Tịch gia này mà thôi.” 
Tịch Thiếu Kiệt hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt của Dung Ngọc Nhi “Mẹ tranh giành cả đời rồi đến cuối cùng được cái gì hả? Ba thì hôn mê sâu trong bệnh viên không biết khi nào tỉnh lại, Tịch Thị không mất đi mà chỉ quay về với chủ cũ mà thôi.” 
“Tịch Thị là của con mới đúng, nếu không vì Kiều Tâm Vũ thì bây giờ con chính là chủ tịch của Tịch Thị đó con biết không hả?” 
Tịch Thiếu Kiệt nhìn Dung Ngọc Nhi bằng ánh mặt mệt mỏi “Mẹ có biết vì sao đến phút cuối con lại buông tay không tiếp tục tranh đấu để dành Tịch Thị nữa hay không? Là vì mẹ hết đó, chính mẹ là người đã hại chết mẹ của anh Kỳ Phong. Con cảm thấy bản thân mình nợ anh ấy rất nhiều, con được sống trong tình thương của ba mẹ hơn hai mươi năm còn anh ấy thì phải sống trong mất mát đau đớn. Mẹ à, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-yeu-em-that-long/2960245/chuong-159.html