Lại một ngày làm việc nữa bắt đầu, Nguyệt Hương Lan tất bật làm việc, khẩu trang đeo cũng vội vàng mà tiếp khách đến, vì cô đến trễ nên lúc này quán đã đông khách, cô không có thời gian để ung dung.
Hi Nhã cùng Nguyệt Hương Lan bưng đồ ăn hết chỗ này đến chỗ khác đến mệt lã người, khói nóng từ thịt cứ nghi ngút mùi hương, ai ai cũng vào rồi lại ra, liên tục như vậy đến đêm.
Chạy bàn suốt vài tiếng đồng hồ khiến mọi người mệt không tả xiết, sau khi đóng cửa, mọi người ngồi lại trong ghế mà đợi chủ quán phát lương, dù mệt nhưng nghĩ đến tiền họ đều thấy rất vui.
Từng người được gọi tên đến lấy lương, mặt ai cũng hớn hở dù rất mệt, do Nguyệt Hương Lan là người mới vào nên thứ tự đưa lương cũng xếp cuối.
Đức Huy cầm tiền lương đưa cho Nguyệt Hương Lan, anh mỉm cười rồi đứng lên nhìn mọi người rồi nói.
"Được rồi! Lương đã phát đầy đủ, mọi người có thể về nhà được rồi!"
"Khoan đã!"
Sau tiếng dứt câu của Đức Huy, chàng béo Lục Trương liền lên tiếng, cậu ta đứng dậy nhìn Nguyệt Hương Lan đầy ý gian xảo, cô ngơ ngác nhìn cậu ta lên tiếng.
"Hôm qua là ngày đầu Nguyệt Hương Lan nhận lương, theo phong tộc của quán thì cô phải khao mọi người một chầu đó!"
"Khao?"
Nguyệt Hương Lan ngơ ngác nhìn Hi Nhã, cô chưa từng nghe đến chuyện này, này chiếc phong bì trong tay, cô do dự.
Đức Huy nhìn thấy cô không lên tiếng thì liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992899/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.