Nguyệt Hương Lan lượn qua lượn lại trước mặt anh, lâu lâu lại lén liếc nhìn xem thái độ của anh có thay đổi hay không, cô lo lắng anh qua nghe được cuộc nói chuyện của mình và Lăng Khôi.
Cao Anh Quân dù rất muốn lơ đi nhưng cũng không thể làm được, anh hạ quyển sách xuống rồi nhìn cô, khuôn mặt nghiêm túc nhíu mày lại, anh không nhanh không chậm lên tiếng hỏi.
"Cô làm cái gì mà đi qua đi lại hoài vậy, bộ không thấy chóng mặt hay sao?"
"A! Tôi xin lỗi!"
Nguyệt Hương Lan giật mình rồi dừng tay, cô mím môi lên tiếng đáp. Cao Anh Quân lắc đầu rồi cúi xuống tiếp tục đọc sách, Nguyệt Hương Lan thấy vậy thì cũng bò lên giường rồi nhìn anh.
Cao Anh Quân bị ánh mắt của cô làm cho khó chịu, một lần nữa quay sang hỏi.
"Có chuyện gì thì cứ hỏi luôn, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi!"
Nguyệt Hương Lan thấy anh lên tiếng nói như vậy thì cũng không dám giấu câu hỏi trong lòng, cô mím môi rồi lên tiếng hỏi.
"Không biết lúc nãy, anh có nghe gì không?"
"Ý cô là gì, cứ nói rõ ra hơn đi!"
"Ý tôi là khi nãy anh có nghe thấy gì trong phòng này không?"
"Không! Bộ có gì sao?"
Cao Anh Quân nhìn cô rồi lên tiếng đáp, nhìn vẻ mặt bình tĩnh hơn bao giờ hết của anh, Nguyệt Hương Lan cũng không nghĩ ngợi mà tin tưởng.
Thấy anh hỏi thêm cô liền lắc đầu.
"À không, tôi hiểu vậy thôi!"
"Ừm!"
Nói rồi, cô liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992891/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.