Nguyệt Hương Lan nhẹ liếc nhìn anh, thấy anh vẫn nhìn lên trần nhà, cô vội trèo xuống giường rồi ngồi xuống bên cạnh anh. Cao Anh Quân thấy vậy cũng ngồi dậy nhìn cô, lưng dựa vào thành giường.
“Sao vậy?”
“Em có một thắc mắc nho nhỏ, thật sự em không biết anh yêu em từ lúc nào nữa?”
Nguyệt Hương Lan cười nhẹ rồi lên tiếng, cũng vì câu hỏi này mà lại khiến cô không ngủ được, nằm suy nghĩ mãi cũng không xa vì cả hai chưa từng làm chuyện gì để gây ấn tượng với đối phương cả.
Cao Anh Quân nghe vậy thì cười nhẹ, tay xoa đầu cô rồi lên tiếng đáp lời.
“Có lẽ là sau tiệc sinh nhật của mẹ.”
“Sinh nhật của mẹ? Chẳng lẽ, lúc đó em làm gì khiến anh thấy ấn tượng lắm sao?”
Nguyệt Hương Lan vậy thì bối rối, lúc đó có uống say nên không nhớ chuyện gì về tối hôm đó, cũng chẳng biết đã làm gì mà lại khiến anh yêu thích đến vậy.
“Lúc đó à? Lúc đó em rất dễ thương, anh yêu nụ cười trên môi em rất nhiều!”
“Thật sao?”
Hai gò má bắt đầu chuyển đỏ, Nguyệt Hương Lan ngại ngùng cúi thấp đầu.
“Đúng vậy!”
Nhận được câu xác nhận của Cao Anh Quân, vành tai cô đỏ ửng, khuôn mặt nhẹ ửng hồng. Thấy cô khác lạ, anh mỉm cười rồi ôm cô vào lòng, tay xoa nhẹ mái tóc dài mượt lại càng khiến cô xấu hổ thêm.
Làn da mỏng cũng không thể nào che được sự ngại ngùng trên khuôn mặt của cô…
Tại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992859/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.