Đêm đó, Nguyệt Hương Lan trằn trọc ngủ không yên, trong lòng cứ dâng lên nỗi lo sợ vô hình khiến cô thấy rất bất an. Trong đầu chỉ toàn những điều tiêu cực liên quan đến bản hợp đồng.
Cô biết suy nghĩ về nó sẽ khiến cho bản thân thấy khó chịu nhưng cô lại không thể nào kiểm soát được suy nghĩ trong lòng. Những ngày qua ít chạm mặt với Dương Bạch Dao khiến cô vừa hoài nghi lại vừa lo lắng.
Đôi mắt long lanh nhìn về một góc mà không ngủ, nhẹ thở dài một hơi rồi ngồi dậy, tư thế nửa nằm nửa ngồi, cô mở điện thoại lên xem.
Thường thì những lúc khó ngủ, cô sẽ kiếm gì để để xem. Trên mạng lại không có gì hay ho để cô phải để tâm đến, lướt sang mục nhắn tin, một tin nhắn vừa được gửi qua cách đây vài phút.
Do cô đặt chế độ im lặng nên không thể nghe thấy tiếng thông báo, Nguyệt Hương Lan thấy tin nhắn liền nhanh chóng nhấn vào, Nguyệt Hương Ánh gửi cho cô một bức ảnh kèm theo dòng tin nhắn.
“Chị hai! Em vừa xuống máy bay nè, chị gửi lời cảm ơn của em cho anh rể nhé!”
Bức ảnh Nguyệt Hương Lan đeo khẩu trang, mặt quần áo kín đáo với chiếc áo khoác ngoài bồng to, trên đầu đội một chiếc mũ làm bằng len, bàn tay đưa số hai che nửa khuôn mặt gửi cho cô.
Nguyệt Hương Lan thả tim rồi cười, nhanh chóng nhắn lại một tin nhắn trả lời.
“Được, chị sẽ gửi lời của em cho anh ấy.”
Tin nhắn vừa được gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992838/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.