Ngày hôm sau, Nguyệt Hương Lan vẫn đi làm như bình thường nhưng tâm trí lại không được tập trung, trong đầu chỉ toàn những điều lo lắng khiến cô như một người ngốc trong quán.
Hôm nay quán đặc biệt ít khách hơn thường ngày, Nguyệt Hương Lan thẫn thờ ngồi một góc, tay cầm một bông hoa nhỏ rồi tách những chiếc lá ra khỏi nhụy hoa, đôi mắt nhìn về nơi vô định, lâu lâu lại thở dài, hành động kỳ lạ của cô khiến mọi người trong khách rất tò mò.
Những ngày trước cô luôn là người hoạt náo, trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười rất tươi tắn nhưng chỉ qua một ngày là tâm trạng cô tụt dốc không phanh. Hi Nhã là người nói chuyện với cô nhiều nhất, cô ấy thấy cô cứ im lặng ngồi một góc mà chầm chậm đi đến ngồi xuống bên cạnh.
"Chị đang suy nghĩ gì vậy?"
Giọng nói nhẹ nhàng phát ra nhưng Nguyệt Hương Lan lại như không nghe thấy, ánh mắt vẫn dán chặt lên tấm kính trong suốt nhìn qua ngoài cửa khiến Hi Nhã thấy rất khó hiểu.
Tay khẽ gõ nhẹ một cái lên bàn, tiếng động vang lên cũng không làm cô giật mình, cô như đã chìm vào thế giới riêng mà không một ai có thể xen vào được.
Nguyệt Hương Lan cứ im lặng mà không nói chuyện với ai, cô như người vô hồn mà làm công việc, Hi Nhã là người thân thiết nhất trong quán cũng đành buông tay chịu trói, đã không còn cách nào để khiến cô chịu mở miệng nói chuyện được nữa.
"Hôm nay chị ấy lạ quá."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992831/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.