Cả hai cùng nhau đi đến một quán cà phê gần nhà rồi ngồi lại, đối mặt với Nguyệt Hương Lan, Dương Bạch Dao đã không tự tin như trước nữa mà trong lòng chỉ thấy khó chịu, không dám nhìn thẳng.
Nguyệt Hương Lan ngồi im Dương Bạch Dao, đã qua hơn 20 phút nhưng giữa hai người cũng chỉ có khoảng không im lặng, không khí như chìm xuống.
Nguyệt Hương Lan nhíu mày, lên tiếng.
"Thời gian qua tại sao cô lại tránh mặt tôi?"
Giọng nói vang lên giữa không khí im lặng, Dương Bạch Dao giật mình khi nghe thấy câu hỏi đó, đôi mắt né tránh lên tiếng.
"Chuyện đó, chỉ là tôi muốn cho hai người ở bên nhau thôi mà."
"Cô nói dối! Có phải vì Anh Quân từ chối cô nên cô mới như vậy không, tại sao vậy Bạch Dao? Cô yếu đuối từ khi nào vậy?"
Nguyệt Hương Lan đập tan câu nói giả dối đó mà nói thẳng ra lý do tại sao Dương Bạch Dao trốn tránh mà cô đoán là chính xác nhất, câu nói thành công khiến Dương Bạch Dao chột dạ.
Nguyệt Hương Lan nhìn cô không rời khiến Dương Bạch Dao thấy rất khó chịu, không thể gồng mình khi bị nhìn quá lâu, Dương Bạch Dao khó chịu lên tiếng.
"Tại vì tôi ghét cô! Cô dành lấy tình yêu của tôi!"
"Cô thật sự nghĩ vậy sao?"
"Đúng! Rõ ràng tôi là người đến trước kia mà, tại sao cô.."
"Vậy cô có tỏ tình anh ấy chưa?"
Nguyệt Hương Lan cắt ngang lời nói của Dương Bạch Dao, câu nói như con dao đâm thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992791/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.