Chương trước
Chương sau
" Anh ta từng theo đuổi em đúng không?"

Phương Triều Anh kiêu ngạo hắt mặt lên cao, vừa ưỡn ngực vừa khoanh tay, trả lời:

"Đúng vậy, Lục Tuấn từng tặng hoa, từng nhắn tin tỏ tình em, nhưng mà em không có đồng ý. "

" Tại sao?"

"Không thích, tuy đẹp trai nhưng chẳng phải mẫu hình lý tưởng."

"Mẫu hình lý tưởng là anh đúng không?"

Vừa nói, Doãn Đức Vịnh vừa nhếch môi, nở nụ cười nhẹ nhè cực kỳ lưu manh gian xảo. Trong lòng Phương Triều Anh vốn dĩ đã thừa nhận, nhưng lại lắc đầu phủ nhận cùng cái bĩu môi khinh thường, trả lời:

" Không hề!"

" Thế tại sao thích anh?"

" Cũng chẳng biết tại sao."

Chỉ là, câu chuyện chưa dừng lại ở đó, cái tên ' Liên Vỹ' vẫn còn tồn đọng trong đầu. Lúc này, Doãn Đức Vịnh tiếp tục hẳng giọng, từng ngón tay gõ nhịp nhàng xuống vô lăng như đang đấu tranh, sau đó quyết định dò hỏi:

" Vậy em và Liên Vỹ gì đó là có mối quan hệ gì?"

Hai mắt của Phương Triều Anh căng ra ngạc nhiên, vốn dĩ không ngờ tới rằng Doãn Đức Vịnh lại biết về Cao Liên Vỹ, là anh trai bạn thần của Phương Triều Hần.

" Sao anh biết anh Liên Vỹ nữa?"

' Anh Liên Vỹ, Doãn Đức Vịnh anh nghe có vẻ cả hai cũng khá thân thiết, chắc chẳn mối quan hệ giữa hai người không giống như Nghiêm Lực và Lưu Tuấn kia.

Thế là, ai đó bên trong dậy sóng ghen tuông nhưng bên ngoài cổ bình tĩnh, trả lời:

"Anh chỉ tình cờ nghe được em và Triều Hân nói chuyện, có nhắc về Liên Vỹ gì đó."



Nào là ' nếu chị chưa lấy chồng thì anh ấy sẽ không sang Pháp định cư và làm việc đâu, vẫn quyết tâm theo đuổi chị á, thậm chí cô còn khen ngợi người đó tài giỏi, nghe mà máu nóng trong anh dâng lên hừng hực.

" Như thế mà bảo anh không ghen, anh ghen với họ hả?"

" Ghen? Có gì đâu mà ghen."

Phương Triều Anh bụm miệng bật cười ha hả, ánh mắt cứ như đang trêu chọc đối phương. Kết quả, Doãn Đức Vịnh không thể kìm ném cơn tức giận nữa, cáu kỉnh lên tiếng:

"Em còn chưa trả lời anh nữa đấy."

" Thì em và anh ấy là bạn, Liên Vỹ là anh trai của bạn thân Triều Hân, đơn giản vậy thôi. "

"Thật không đấy? Anh không có ghen đâu. "

"Anh không ghen, không hề ghen...haha...mặt anh trông buồn cười quá ~"

Mặc dù tối qua rất vui vẻ, nhưng sáng nay mặt Doãn Đức Vịnh cau có quạu quọ thấy rõ. Lúc này, chiếc xe ô tô dừng lại trước công ty Phương Triều Anh đang làm, có điều thái độ của anh vẫn lạnh tanh và tuyệt nhiên không hề nhìn qua đối phương, vốn đang giận dỗi.

" Sao vậy?"

" Không sao, ổn lắm! "

Phương Triều Anh lần nữa bật cười, đưa tay lay lay cánh tay Doãn Đức Vịnh năn nỉ nhưng chẳng thành công.

Thấy thế, cô tháo dây thắt an toàn, sau đó rướn người hôn vào gò má của anh, lên tiếng:

" Thì em bảo là anh không ghen mà."

Doãn Đức Vịnh hờn dổi, đanh giọng cất lời:

"Anh ghen đó!"



Triều Anh mím môi muốn cười, đưa tay ôm ấp lấy khuôn mặt lạnh lùng nghiêm khắc của Doãn Đức Vịnh xoay sang cho cả hai đối diện ánh mắt, nói:

" Thống nhất với nhau nhé, sau này em sẽ hạn chế tiếp xúc với người khác giới và anh cũng vậy, tin tưởng, tôn trọng, có điều gì phải thành thật nói ra không được suy diễn lung tung. Chúng ta vì tự suy diễn mà suýt đã bỏ lỡ nhau. "

Doãn Đức Vịnh khẽ cười, cơ mặt giản ra trở nên hiền dịu, đồi mắt sâu sắc nhìn cô trân trân, sau đó nghiêm túc gật đầu.

"Được, anh đồng ý!"

" Vậy em vào làm, chiều gặp anh."

" Ừ, chiều anh đến đón, bye!"

" Bye! "

Phương Triều Anh vừa dứt câu, thì đôi môi của cả hai chủ động tiến tới tìm đối phương, âm thanh ' chụt' phát ra rõ ràng trong xe chặt hẹp, sau đó nở nụ cười hài lòng tạm biệt.

Buổi trưa, vốn dĩ Doãn Đức Vịnh nhắn tin rủ rê Phương Triều Anh đến Văn phòng luật sư của anh ăn trưa cùng với đồng nghiệp, nhưng cô từ chối vì một phần chưa chuẩn bị xinh đẹp và một phần vì có hẹn với hai cô bạn thân.

Lúc này, Triều Anh ngồi xuống bàn làm việc, vừa đặt túi xách lên bàn vừa nhìn ba chị đồng nghiệp chụm đầu vào nhau xì xầm bàn tán. Bỗng dưng, Trương Nguyệt nhìn thấy cô quay lại, lập tức chạy đến, lên tiếng:

"Em biết việc của Tử Lộ chưa?"

"Việc gì vậy chị?"

" Lúc em vừa rời khỏi thì phu nhân của chủ tịch Dịch đến đấy quậy một trận, tổng biên tập phải đích thân giải quyết. Chị thực sự không ngờ Tử Lộ lại như thế, đang quen luật sư Thái mà còn lén lút cặp kè với chồng người ta, đáng nói hơn nữa là tuổi người đó chắc bằng ba của em ấy. "

Phương Triều Anh kinh ngạc đến nhất thời đơ người chẳng thể phản ứng, há hốc bất ngờ trước thông tin ấy. Tình yêu không phân biệt tuổi tác, nhưng đây thực sự là sai trái khi c hai người đều trong mối quan hệ.

"Liệu có hiểu lầm gì không chị? Chẳng lẽ Tử Lộ lại như vậy sao?"

" Chính xác đó em, sau đó Tử Lộ còn vào văn phòng làm việc với tổng biên tập, sắc mặt của chị ấy rất căng thẳng và tức giận. Quan trọng là bà Dịch có đầy đủ bằng chứng, cả hình ảnh và video nóng nữa. "

" Trời đất ơi~ Kinh khủng quá vậy ~ "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.