Căn bản Doãn Đức Vịnh đã có mặt ở công ty lúc gần tám giờ, nhưng âm thầm chờ đợi Phương Triều Anh tan làm, do biết cô sẽ tiếp tục nghĩ cách trốn tránh từ chối anh đón.
Ngồi chung trên một chiếc xe ô tô, không gian chặt hẹp và gần gũi khiến Triều Anh cảm thấy vô cùng ngột ngạt, nhất là khi nhớ đến hình ảnh đêm qua.
Thường thì quan hệ xác thịt sẽ thêm sự gắn kết, nhưng với cả hai hoàn toàn trái ngược, Triều Anh đến nói chuyện cũng chẳng biết phải nên nói gì, còn đâu sự vui đùa ngày trước.
Lúc này, Doãn Đức Vịnh nhìn qua dò xét thái độ hiện tại của Phương Triều Anh, đồi mắt đột nhiên có chút lay chuyển. Và rồi, để phá tan bầu không khí im lặng và căng thẳng này, anh chủ động lên tiếng:
"Triều Anh này, em thấy Thái Đình như thế nào?"
Trái tim của Phương Triều Anh nhảy lên, lúng túng ngập ngùng quay sang hỏi lại:
" The nao la the nao?"
"Là người như thế nào?"
"Tôi không có tiếp xúc, nên không biết. "
Đột nhiên, đôi mắt của Triều Anh khẽ dao động một chút, lại lên tiếng:
"Còn anh? Anh tiếp xúc với Thái Đình hằng ngày, anh thấy chị ấy thế nào?"
Doãn Đức Vịnh lần nữa nhìn qua quan sát biểu cảm Triều Anh, nhưng cô lập tức xoay đi lãng tránh không dám đối diện trực tiếp.
" Tôi sao? Ừ, tôi thấy chị ấy rất xinh đẹp, giọng điệu nhỏ nhẹ êm tai, tâm lý và sâu sắc, thông minh, làm việc rất chuyên nghiệp. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-minh-yeu-nhau-nhe/3623414/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.