Reng reng reng...
Tiếng chuông điện thoại đột ngột reo lên, nhưng không phải là của Doãn Đức Vịnh, nó nằm bên trong chiếc túi xách của Phương Triều Anh. Lúc này, anh đang tháo caravat, nhận biết lập tức tiến lại phòng tắm đưa tay gõ cửa.
“ Có ai gọi em đấy. ”
Triều Anh đang tẩy trang, nghe thế liền hỏi lại:
“ Là ai vậy? ”
“ Tôi không biết. ”
Phương Triều Anh vô cùng bất lực nhìn xuống cơ thể mình, vừa tắm xong nên chỉ quấn duy nhất chiếc khăn và còn đang ủ tóc, thực sự không thể ra ngoài.
“ Anh mang đến cho tôi đi, năn nỉ~ ”
Doãn Đức Vịnh lắc đầu bất mãn, lâu nhất anh chỉ mất ba mươi phút ở trong phòng tắm, nhưng Triều Anh cô tắm hơn một giờ đồng hồ và y rằng hôm nào cũng giành vào trước, chẳng biết làm gì trong đó.
Dẫu không mấy hài lòng, nhưng anh vẫn quay lại giường ngủ và mở chiếc túi xách của Triều Anh, tìm kiếm điện thoại đang reo.
Và rồi, ánh mắt Doãn Đức Vịnh chợt nhiên khác lạ, khi trên màn hình xuất hiện dòng tên được lưu là ‘ Nghiêm Lực ’, với tên này thì chắc chắn là nam nhân.
Thế nhưng, trong ‘ hợp đồng ’ ghi rất rõ rằng, ‘ không được xâm phạm quyền riêng tư của đối phương ’, nên là anh tôn trọng mang đến cho cô mà không hề nghe máy trước đó.
Chỉ là, sau khi trở ra ngồi xuống sofa chờ đợi, cái tên ‘ Nghiêm Lực ’ vẫn luẩn quẩn trong trí óc của Doãn Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-minh-yeu-nhau-nhe/3620923/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.