Sáng hôm sau...
Doãn Đức Vịnh khó chịu thức giấc, bởi vì cứ bị Phương Triều Anh lấn chỗ mà anh không thể làm gì khi chân cô được nẹp cố định, đụng chạm sợ sẽ ảnh hưởng.
Chiếc giường king size được cô nằm chéo, cánh tay thì quơ quàng đập vào mặt anh, lấn tới khiến cho anh không thể nằm được và suýt rớt xuống giường, nên đành phải thức sớm hơn thường ngày.
“ Ranh giới đấy, lấn sang thì phải bồi thường đấy. ”
Đột nhiên, khóe môi Doãn Đức Vịnh nhếch lên rồi ngay lập tức bật cười, nhìn từ dáng ngủ đến biểu cảm khuôn mặt của Triều Anh, thế mà cô vẫn đắm chìm ngủ ngon.
Chỉ là, sau đó trong đầu anh nảy sinh ra một việc khá thú vị, sau đó vội vàng cầm lấy điện thoại lưu giữ lại khoảnh khắc này.
Có bằng chứng rõ ràng như thế, anh sẽ được bồi thường...
Sau đó, Doãn Đức Vịnh vệ sinh cá nhân, định xuống uống tách cafe rồi tập Gym như thói quen hằng ngày của anh, trừ khi đi công tác hoặc quá bận ngủ trễ, nếu không hôm nào anh cũng dành chút ít thời gian.
“ Sao hôm nay con dậy sớm vậy? ”
Nhìn Doãn Đức Vịnh cứ cười tủm tỉm, lại thêm dậy sớm hơn thường ngày, nên làm bà Doãn vô cùng thắc mắc. Thế nhưng, đáp lại là giọng cười trầm ồn sảng khoái, lên tiếng trả lời:
“ Triều Anh ngã bị trật khớp cổ chân. ”
Chỉ là...
Bốp...
Bà Doãn lập tức đưa tay đánh vào người của Doãn Đức Vịnh, sắc mặt cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-minh-yeu-nhau-nhe/3620921/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.