- Mẹ! Con là con ruột mẹ đó!
- Cái đó ta biết!
- Mẹ, mẹ hẹn cô ấy tới nhà chúng ta ăn cơm đi!
- Để làm gì?
- Thì để con tiếp xúc nhiều hơn với cô ấy, con muốn theo đuổi lại cô ấy nhưng không được gặp. Cái này phải nhờ mẹ thôi!
- Sao, giờ nhìn con bé động lòng người như vậy, xung quanh cả tá người theo đuổi, hối hận rồi à. Đây là quả báo của con đó!
- Mẫu hậu à, con thật sự sai rồi, lúc trước do con ngu ngốc nên mới không biết trân trọng cô ấy. Con hứa sẽ không phụ cô ấy nữa, dùng quãng đời còn lại để bù đắp lỗi lầm.
- Thật?
- Còn thật hơn cả trân châu, xin mẹ đó, người cứu vớt con đi!
- Được rồi, chờ lúc nào con bé rảnh ta sẽ hẹn tới đây ăn cơm, lần này mà còn không được thì đừng trách tại sao ta từ con!
- Dạ!
***
Thiên Vy.
Cô đang ngồi nhâm nhi ly cafe mà Hà Nhiên pha cho thì điện thoại cá nhân của cô reo lên.
Nhìn lướt qua một chút thì hơi ngạc nhiên, mẹ Tần!
Mới đó cũng khá lâu kể từ hôm về nước đến giờ, vì bận bịu công việc nên cô cũng chưa ghé qua thăm mọi người được lần nào.
- Alo mẹ ạ!
- Vy Vy à, gần đây con có bận lắm không?
- Dạ, cũng hơi bận ạ. Con xin lỗi chưa ghé qua thăm ba mẹ với ông bà được!
- Không sao không sao, công việc bận rộn mà. Nhưng con cũng nhớ giữ gìn sức khỏe đó. Con gái con đứa, đừng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-cho-ngay-anh-nhan-ra/307333/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.