- Chúc mừng Tần tổng, Tần thiếu phu nhân, là hai bé gái ạ!
Cô nhìn anh cười hạnh phúc.
Giờ phút này, Nhược Vy trông vô cùng chật vật.
Tóc tai dính bết lên mặt, cả người ướt sũng mồ hôi như tắm mưa, sắc mặt trắng nhợt trông rất khác so với vẻ xinh đẹp kiều diễm hàng ngày. Nhưng trong mắt Tần Chính Nguyên lúc này, vợ của anh đẹp hơn bao giờ hết.
Anh hôn lên trán lấm tấm mồ hôi của cô, hôn lên đôi môi hồng hơi nứt nẻ.
- Vy Vy, anh yêu em và hai bảo bối.
Cô mỉm cười với anh, sau đó mệt mỏi ngủ thiếp đi. Y tá vệ sinh cho cô rồi đẩy cô về phòng bệnh.
Hai đứa bé vì sinh đôi lại chưa đủ tháng nên cân nặng cũng nhỏ hơn những đứa bé bình thường. Đứa lớn 2,6kg đứa nhỏ 2,7kg. Cả hai được quấn vào khăn bông rồi đặt trong lồng ấp 12 tiếng mới đưa về phòng Nhược Vy.
***
Cô tỉnh dậy đã là hai tiếng sau, thấy anh ngồi cạnh nắm lấy tay mình không buông.
- Bà xã, em tỉnh rồi. Em còn đau lắm không? Vất vả cho em rồi!
- Không vất vả, vì con em đau cũng xứng đáng!
Tần Chính Nguyên rót cho cô ly nước ấm, còn chu đáo bỏ thêm chút đường cho dễ uống. Lúc sinh la hét đến khàn cả giọng rồi.
Anh đỡ cô ngồi dậy, dựng gối lên kê sau lưng cho cô, bản thân cũng ngồi cạnh giường cho cô dựa.
Cả hai âu yếm nhau đầy hạnh phúc.
Bà nội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-cho-ngay-anh-nhan-ra/2327666/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.