Chương 215: Cô chỉ là một thứ đồ chơi của tôi.
Cư Hàn Lâm mím chặt môi, nhìn cô chằm chằm một lúc: “Nhìn cái gì vậy? Không hiểu sao?”
Thái độ của Ôn Mỹ Kỳ khiến Cư Hàn Quân cũng có chút chán ghét. Anh lạnh lùng liếc cô một cái: “Diễn viên xuất chúng, để ý đến hình tượng của cô một chút.”
Ôn Mỹ Kỳ ngoảnh mặt đi, thật ra cô không có ý muốn chọc giận Cư Hàn Lâm, cô cũng đã cảnh cáo bản thân không biết bao nhiêu lần rằng cô nên xuất hiện trước mắt cậu với tư cách là một người mẹ hiền.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy đứa trẻ này, cô sẽ nhớ lại tất cả những gì mình đã trải qua, năm cô đã phản bội lại chính bản thân mình…
Cư Hàn Lâm đột nhiên xoay người chạy ra ngoài, Cư Hàn Quân nhíu mày: “Con đi đâu vậy?”
“Con muốn quay về nhà, Nhan Ninh sẽ khóc nếu không nhìn thấy con.”
“Này! Con không thể đi được!” Ôn Mỹ Kỳ định đuổi theo cậu, Cư Hàn Lâm chạy càng nhanh hơn.
“Đi bắt nó trở về!”Ôn Mỹ Kỳ lo lắng, không ngừng thúc giục Cư Hàn Quân.
Cư Hàn Quân nhíu mày, giọng điệu càng lúc càng lạnh: “Cô nóng lòng như thế, vậy đi bắt thằng bé về đi.”
Ôn Mỹ Kỳ trừng mắt nhìn anh: “Anh sao vậy? Anh…”
Đột nhiên, Cư Hàn Quân nhéo cằm cô, ánh mắt có chút lạnh lùng: “Tôi đối với cô khách sáo quá đến mức cô quên mất thân phận mình rồi sao?”
“Tôi…” Ôn Mỹ Kỳ thảm hại ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt hiện lên tràn đầy sự phẫn uất.
“Còn dám trợn mắt nhìn tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662111/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.