Chương 180: Trở về nhà của chính chúng ta.
“Mẹ, mẹ sao vậy?” Gia Bảo nhìn cô, đưa bàn tay nhỏ bé lên lau nước mắt nơi khóe mắt cô: “Có phải mẹ vẫn còn ốm không?”
Cậu bé đứng ở trên ghế, học theo những gì mẹ thường làm, dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt của cô, hôn lên mặt cô hai cái: “Gia Bảo hôn nhẹ lắm nên sẽ không đau đâu ạ! Mẹ nhất định phải ngoan nhé, như vậy mới có thể nhanh chóng khỏe mạnh được.”
Tô Phương Dung cười: “Ừ, Gia Bảo nói đúng, mẹ nhất định sẽ ngoan.”
Tuy nhiên, những giọt nước mắt trên gương mặt cô ngày càng nhiều hơn.
Tô Phương Dung đã hứa với con trai rằng, buổi tối sẽ tự mình đưa cậu bé về nhà, trở về nhà của chính họ.
Gia Bảo nghe xong rất thích thú, dù nhà của chú rất to, rất đẹp nhưng cậu bé vẫn cảm thấy nhà của mẹ con họ mới là tốt nhất, ngay lập tức cậu bé trở nên vui vẻ, cậu bé còn muốn mẹ mình làm một số món đặc biệt để mời bà Dương và ông đến ăn cơm.
Tô Phương Dung mỉm cười đồng ý.
Tô Phương Dung trở về căn nhà cũ của mình, lấy chìa khóa mở cửa, trên mặt cô hiện lên một vẻ thân thuộc đã bị mất từ lâu.
Nghĩ lại một chút, suýt chút nữa thì cô đã không thể giữ được nơi này rồi, có lẽ là bởi vì lúc trước cô bận rộn dọn đến nhà Tần Lệ Phong, sau đó anh nói với cô rằng cô nên bán nơi này đi…
May mắn thay, căn nhà nhỏ này vẫn còn đó.
Cô xách mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662076/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.