Chương 165: Nói dối không phải là một thói quen tốt.
Hai người không biết đã nói chuyện bao lâu, đến khi Molly tỉnh ngủ hét lên một tiếng, mới cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
“Ai…” Molly mơ mơ màng màng mở mắt, mới nhìn thấy Tô Phương Dung, cô ta vội vàng đứng lên: “Chị Phương Dung, chị đến khi nào vậy?”
“Đến được một lúc rồi.”
“À.” Cô ta chớp mắt nhìn, vẫn có chút buồn ngủ.
“Molly, em thực sự không sao chứ?” Nhìn thấy mắt cô có chút quầng thâm, Tô Phương Dung nghi hoặc hỏi.
Chỉ thấy Molly khoát tay, hít hít cái mũi, cười lộ tám cái răng: “Không có việc gì!”
“Có thật không?”
“Ừm!”
Tiêu Bảo Lộc trợn trắng mắt, đứng dậy đi về phía bình nước, rót một ly nước, đặt ở trên bàn: “Uống đi.”
“À.”
Tô Phương Dung chớp mắt nhìn, hiếm khi thấy Tiêu Bảo Lộc như này.
Có chút tò mò, cô đi đến cạnh Tiêu Bảo Lộc, lay lay cánh tay anh ta: “Nói đi, rốt cuộc sao lại thế này?”
Tiêu Bảo Lộc nhìn Tô Phương Dung, tức giận nói: “Người phụ nữ này không biết tự lượng sức mình, đi làm phục vụ ở quán bar.”
Nghe nói như vậy, Tô Phương Dung tròn mắt, có chút cứng ngắc quay đầu lại nhìn Molly.
Nhìn thấy vẻ mặt này của cô, Molly ôm lấy mặt, vẻ mặt vô tội: “Chị Phương Dung! Chị nghĩ đi đâu vậy! Em là người có đạo đức!”
Tô Phương Dung sờ sờ cái mũi: “Tôi cũng không nghĩ gì cả.”
“Gạt người.” Tiêu Bảo Lộc liếc mắt về phía Tô Phương Dung
“Trước kia tôi cũng làm qua việc phục vụ, sao lại chật vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662061/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.