Chương 148: Không cần em khoa tay múa chân!.
Thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của cô, Tiêu Bảo Lộc chọc tay vào má cô: “Thân mến, người ta thích người như chị đó.” Anh ta vứt cho cô một ánh mắt quyến rũ rồi xoay người rời đi.
Tô Phương Dung rùng mình một cái, nhớ tới thái độ vừa rồi của Tiêu Bảo Lộc, cả người liền khó chịu.
“Tôi nghĩ vị tổng giám đốc này… Nhất định là có hứng thú với cô rồi!” Phú Quý đứng một bên cười hai tiếng, nói với giọng điệu chắc chắn.
Tô Phương Dung than thở: “Cậu ta mới chỉ là đứa trẻ, có thể có ý gì được?”
“Chậc chậc…” Phú Quý bất đắc dĩ lắc đầu, không nghe lời các chị thì có hại ngay trước mắt.
Buổi chiều, Ngọc Vân lái xe tới đón Tô Phương Dung và Tiêu Bảo Lộc.
Ba người ở trên xe im lặng không nói gì, Tô Phương Dung nhìn ra ngoài cửa sổ, di động rung lên từng hồi.
Cô nhận cuộc gọi: “A lô…”
“Tô Phương Dung, em đang ở đâu?” Tần Lệ Phong lạnh lùng hỏi.
Tô Phương Dung sờ mũi: “Em đang ở trên xe của Ngọc Vân.”
Nghe nói như thế, Tần Lệ Phong nhướng mày: “Không phải anh nói em không được tiếp xúc với cô ta nữa à?”
“Chỉ là…” Tô Phương Dung nhìn Ngọc Vân ngồi ở ghế nái: “Thịnh tình không thể chối từ.”
“Mấy người chuẩn bị đi đâu vậy?”
Tô Phương Dung ngước mắt: “Ngọc Vân, chúng ta đang đi đâu vậy?”
“Vịnh Cá Heo.”
“À.” Tô Phương Dung gật đầu: “Vịnh Cá Heo ạ.” Cô nhỏ giọng nói với đầu bên kia.
Tần Lệ Phong rũ mắt: “Ừm, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662044/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.