Chương 139: Em rất xấu hổ về anh?.
“Sao chúng ta ở cùng nhau, em lại thấy xấu hổ vậy?” Tần Lệ Phong hai tay khoanh trước ngực, nhướng cao chân mày.
Tô Phương Dung thấy người này lại kỳ cục, lập tức kéo tay anh: “Không phải, là em không có phúc hầu hạ tổ tông là anh đây.”
“Tổ tông?”
“Đúng vậy, ngày ngày cung phụng.” Tô Phương Dung cong môi nói ra những gì trong lòng.
“Ồ? Cung phụng sao?” Tần Lệ Phong cao hứng nói.
Tô Phương Dung lè lưỡi: “Là em cam tâm tình nguyện.”
“Cam tâm tình nguyện à?” Tần Lệ Phong quay đầu nhìn cô.
Tô Phương Dung chớp chớp mắt, ánh mắt như sao, nghiêm túc gật đầu.
Sự khôn khéo của cô đã lấy được lòng anh, Tần Lệ Phong cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô: “Em bây giờ nói cái gì anh đều tin, nếu em dám nói dối anh…” Những lời còn lại anh không nói tiếp nữa.
“Em sẽ không lừa dối anh đâu.”
“Ừm.” Anh gật đầu, nhưng trong đầu anh chợt lóe lên cảnh Tiêu Bảo Lộc tiễn Tô Phương Dung về nhà tối nay.
Tô Phương Dung mới sáng sớm đã lấy tay đập đập thắt lưng, sau một đêm mệt mỏi, cô dụi dụi đôi mắt mờ sương, Tần Lệ Phong đã không còn thấy tăm hơi đâu.
Cô cúi đầu, thế nhưng có chút cảm giác mất mát.
Cô đứng dậy dọn dẹp một chút, Gia Bảo đã ngoan ngoãn chuẩn bị đâu vào đấy sẵn sàng, đợi cô ở cửa.
“Mẹ ơi!” Cậu bé vẫy vẫy tay với Tô Phương Dung.
“Làm sao vậy?” Tô Phương Dung đi tới, sờ sờ đầu của cậu nhóc.
“Con có quà tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662035/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.