Chương 125
“Bố, lời anh ấy nói là thật đấy ạ. Nếu không có anh ấy thì chuyện của tập đoàn J.L đã kết thúc từ lâu rồi.” Hai mắt Tiêu Bảo Lộc nhắm nghiền, không muốn tranh luận với bố mình nữa.
“Không có nó thì chẳng phải còn có con nữa hay sao!” Tần Bảo Đông nhìn Tiêu Bảo Lộc, có cái gì đó xẹt qua.
“Bố, con đã nói nhiều lần rồi, con không có hứng thú, hiện giờ con đang sống rất vui vẻ.” Tiêu Bảo Lộc quay lưng lại, nhắm mắt giả vờ ngủ, tỏ ý không muốn xen vào cuộc chiến này nữa.
Tần Bảo Đông tức giận lườm con trai, tức rằng cậu ta không biết tranh giành gì.
Trên đường Tần Lệ Phong lái xe trở về chung cư Hải Thành, khuôn mặt anh đã đỏ bừng sưng tấy một mảng.
Tô Phương Dung nhìn thấy mặt anh sưng đỏ như vậy thì xót xa, cắn chặt hàm răng, chắc hẳn là đau lắm.
“Anh sẽ cử người đến đón Gia Bảo, em không cần phải lo lắng đâu.” Anh liếc mắt qua, nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cô, nghĩ rằng cô đang lo lắng chuyện của Gia Bảo, không muốn để con đi.
“Ừm.” Tô Phương Dung gật đầu, không nói gì thêm nữa.
“Nếu em mệt quá thì ngủ một giấc đi.” Anh nói khẽ.
“Em không mệt.” Tô Phương Dung lắc đầu, nhìn con đường phía trước, chỉ mong sớm về đến chung cư Hải Thành.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã chạy đến chung cư.
Hai người xuống xe, về đến nhà, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường.
Tần Lệ Phong hơi mệt mỏi, anh xoa xoa vùng giữa lông mày, vội vàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662021/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.