Chương 120
“Tắt điện thoại?”
Tần Lệ Phong nhìn cô, cố gắng phân biệt những gì cô nói là đúng hay sai.
Tô Phương Dung gật đầu: “Vâng.”
Cô xoa xoa cánh tay hai bên nhìn anh: “Đi lên đi, ở đây hơi lạnh.”
Nhìn bộ dạng của cô, Tần Lệ Phong cởi áo khoác lên người cô: “Giặt rồi trả lại.” Anh lạnh lùng nói.
Tô Phương Dung chớp chớp mắt: “Sao anh không tự mình lấy về giặt?”
Tần Lệ Phong liếc cô một cái: “Bởi vì em làm bẩn.”
Tô Phương Dung bối rối nghiêng đầu, sau đó nhìn bộ đồ đang mặc, sau đó mở miệng nói: “Không kịp đâu, em vừa mới khoác vẫn còn sạch, em trả anh luôn này.”
“Hử?”
Tần Lệ Phong nhìn cô bằng ánh mắt vừa mặn mà vừa lãnh đạm.
Tô Phương Dung đang định cởi áo khoác ra liền sờ sờ mũi, người này thực khiến cô khó xử.
Hai người trở về nhà, nhà trẻ tổ chức cắm trại, hôm nay Gia Bảo không có ở nhà.
Tô Phương Dung đun một ít nước nóng để làm ấm, nhưng “bà dì” vẫn chưa chịu đi khiến cô cảm thấy khó chịu.
“Không khỏe nhưng vẫn ra ngoài xem buổi hòa nhạc được sao, đúng là rảnh rang.” Tần Lệ Phong nhẹ giọng nói.
Tô Phương Dung thuận tay cầm lấy một cái cốc nói: “Sao anh biết?”
Tần Lệ Phong chế nhạo: “Tại sao anh lại biết ư?”
Anh lấy từ trong điện thoại ra một bức ảnh.
Đặt ở trên bàn, Tô Phương Dung đi tới, liếc mắt một cái, lưng liền chấn động.
“Không phải!” Cô phủ nhận, trên màn hình Tô Phương Dung cười tươi như hoa nhìn Tiêu Bảo Lộc, thể hiện quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662016/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.