Chương trước
Chương sau
Hai ngày thi tiếp theo diễn ra không như dự định của Khương Tịnh Kỳ, cô không có tâm trạng nên thi không tốt lắm, nhưng cũng không phải không làm bài được tất cả cũng nhờ có Cao Bằng Khôn.

Lăng Duật một cuộc gọi cũng không gọi về, một tin nhắn anh cũng chẳng gửi cho cô, xem ra ở bên cạnh Trương Tuệ Minh vui vẻ đến mức, đáng lẽ ra họ mới là một đôi còn cô, cô không có gì cả.

Cô vừa bước về nhà đã thấy trợ lý thường ngày của anh đến, vẻ mặt cậu ta vui vẻ nhìn lấy cô, nụ cười này cứ như cậu ta đã gặp được cứu tinh, đúng rồi với tất cả nhân viên Lăng Thị thì cô chính là cứu tinh.

“ Thiếu Phu Nhân! Cô về rồi, thi có tốt không? ” Trợ lý của anh vui vẻ hỏi.

Khương Tịnh Kỳ vẻ mặt không tốt, nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường với trợ lý của anh “ Cũng tạm được, anh tìm tôi có chuyện gì sao? ”

Dứt câu cô mời trợ lý của anh vào bên trong nhà, ngồi xuống sofa cô cũng rót cho cậu ấy một ly nước, vẻ mặt của cô trông vô cùng bình thản.

“ Lăng Tổng nhờ tôi mang giấy kết hôn đến cho cô ký ” Trợ lý của anh lấy ra một tờ giấy màu hồng bên dưới đã có chữ ký của Lăng Duật.

Khương Tịnh Kỳ chợt nhận ra, đúng rồi là cô đã từng hứa sẽ kết hôn vì anh giúp gia đình cô, cô cũng không thể thất hứa lấy ơn báo oán, cô mở balo ra cầm lấy cây bút thường ngày sử dụng đặt lên tờ giấy hồng.

Một chữ Kỳ kèm theo Khương Tịnh Kỳ vô cùng rõ nét, nét chữ của cô cũng không phải là không đẹp chỉ là nó lại mang một sự đặc trưng nào mà chỉ có cô mới có thể có nét chữ ấy.

“ Anh có biết khi nào anh ấy sẽ quay lại không? ” Khương Tịnh Kỳ đưa mắt nhìn trợ lý của anh khẽ hỏi.

Trợ lý anh nghĩ ngợi một lát rồi lên tiếng “ Hình như là cuối tuần này ”.

Cậu ấy không dám nán lại lâu vì nếu để anh biết chắc chắn anh sẽ cho cậu ta đi đời, nên đi về trước, lúc này Tịnh Kỳ mới nhận ra hôm nay chính là sinh nhật của cô, nhưng anh không về, chẳng phải anh nói sẽ cùng cô đón sinh nhật sao?

Khương Tịnh Kỳ xoay người đi vào bên trong, nở nụ cười nhạt, không dám mong cầu, cô về phòng tắm rửa sạch sẽ sau đó liền lăng ra giường.

Mắt nhìn lên trần nhà, năm nay ba mẹ ở nước ngoài, sinh nhật này chỉ có thể đón một mình, như vậy cũng tốt không cần tốn nhiều tiền lại có thể tiết kiệm cho sau này một chút, cô nhìn điện thoại vẫn là một màu đen, vẫn không có một tin nhắn nào cả.

Đột nhiên màng hình phát sáng Khương Tịnh Kỳ vội cầm điện thoại lên xem, chính là thông báo của tin tức, đáng lẽ nếu nó là một tin tức bình thường thì không khiến cô chấn động đến vậy, nhưng nó là tin tức liên quan đến Lăng Duật là của anh.

Nước mắt không tự chủ rơi xuống, tin đồn tình ái của Lăng Duật cùng Trương Tuệ Minh cùng nhau đi hẹn hò ở Thailand, cô nở nụ cười nhạt, giấy kết hôn chỉ vừa mới ký bây giờ phải chứng kiến tin tức này.

Món quà sinh nhật này, thật sự khiến Khương Tịnh Kỳ cảm thấy thật đặc biệt cũng cảm thấy thật chua xót. Điện thoại lại một lần nữa vang lên là Cao Bằng Khôn gọi.

“ Alo! ” giọng điệu của cô có chút nghẹn lại.

Cao Bằng Khôn ở đầu dây bên kia nghe giọng cô như vừa mới khóc, vẻ mặt liền tối sầm “ Kỳ Kỳ! Sinh nhật vui vẻ ” cậu ta cố gắng tỏ ra bình thản để chúc sinh nhật của Khương Tịnh Kỳ.

Đột nhiên trong lòng dân lên cảm giác chua xót vô cùng, tại sao người chúc sinh nhật cô không phải là Lăng Duật mà là Cao Bằng Khôn nhỉ? Cô lại càng không ngờ được Cao Bằng Khôn biết sinh nhật mình.

“ Sao cậu biết hôm nay sinh nhật tôi? ” Khương Tịnh Kỳ vô cùng thắc mắc hỏi ngược lại anh ta.

Cao Bằng Khôn lại vô cùng nhẹ nhàng đáp lại cô “ Thấy trong thẻ thi tốt nghiệp của cậu ”.

“ Cảm ơn cậu ” Khương Tịnh Kỳ cũng lịch sự cảm ơn Cao Bằng Khôn.



Cậu ta nghe giọng cô vô cùng em tai, trái tim đột nhiên đập lệch đi một nhịp “ Ừm! Đừng khóc nữa mau ngủ đi ”.

Khương Tịnh Kỳ khẽ ừm một tiếng rồi sau đó cúp máy, cô đứng bên ngoài ban công ngắm nhìn cả bầu trời bao la rộng lớn, từng làn gió khẽ thổi qua cơ thể cô khiến cho máy tóc cô cũng theo đó mà tung bay trong gió.

Tâm tình cũng thể chẳng ổn định được.

Lăng Duật ở Thailand tâm trạng chẳng khác gì cô, ngày đầu tiên cô thi anh gọi cô không nhấc máy, gọi mãi chẳng thấy cô bắt máy, đến tối vệ sĩ lại nói với anh cô đi cùng Cao Bằng Khôn anh tức giận đến mức uống rượu như uống nước lã.

Cũng chẳng biết chuyện cô gọi cho anh lại bị Trương Tuệ Minh bắt máy, vì cô ta phụ trách hợp đồng lần này nên anh phải đem cô ta đi, để cô ta ở lại Lăng Thị không khéo lại bị Tần Vũ Phong gặp lại không để yên.

Cũng chính lúc đó hợp đồng với công ty bên Thailand lại xảy ra vấn đề khiến anh không thể về kịp sinh nhật của cô, hôm đó khi anh thức cả đêm giải quyết chuyện hợp đồng, sáng hôm sau đáng lẽ xong chuyện sẽ bay về với cô ngay.

Nhưng ngay khi anh bước vào khách sạn, thì đã có hàng loạt tiếng súng vang lên, nó hướng đến Lăng Duật, anh thừa biết anh còn biết chính Mộ Cẩn Phong làm nữa là đằng khác vì chuyến đi này rất ít người biết.

Tiếng nổ súng vang lên chỉ nhắm vào một mình Lăng Duật vì không kịp phòng bị mà viên đạn đã ghim vào bả vai của anh, cắn răng anh xem ra không về kịp sinh nhật của cô rồi, anh lại lần nữa thất hứa rồi.

Kèm theo sự tức giận, cơn đau cũng không cảm thấy nữa, Lăng Duật rút cây súng bạc ra ướt tính có bao nhiêu tên, sau đó liền xác định vị trí, anh đứng bật dậy xoay người một cái từng viên đạn một ghim thẳng vào mục tiêu đã định.

“ Cmn tao không kịp về đón sinh nhật vợ tao, tụi mày cũng đừng mong sống sót mà nói lại Mộ Cẩn Phong ” Lăng Duật chỉa súng vào tên cúi cùng sắc mặt đang tái mét nhìn anh, anh lên tiếng giọng nói lại vô cùng lạnh lùng.

Anh chỉ bắn vào cánh tay và chân của hắn, sau đó cho người mang hắn về chổ của Tần Vũ Phong để cậu ta điều tra.

Lăng Duật không thể lên máy bay ngay vì anh bị thương, Trương Tuệ Minh muốn giúp anh băng lại vết thương, cô ta nhìn anh vẻ mặt giả vờ lo lắng.

“ Để em giúp anh ”.

Anh liếc nhìn cô ta đầy lạnh lùng “ Đừng động vào người tôi, bảo bối nhà tôi biết được cô ấy sẽ không vui ”.

Cô ta cứng nhắc nhìn anh chằm chằm, Lăng Duật tự mình băng lại vết thương xong liền cho tất cả bọn họ ra khỏi phòng, anh lấy điện thoại gọi cho Tần Vũ Phong ở thành phố, nếu lần này Tần Vũ Phong cũng đi có khi Mộ Cẩn Phong lại nhắm vào Tịnh Kỳ.

Theo anh nguy hiểm như vậy, anh lại không nỡ đẩy cô ra xa, xem ra chỉ còn cách tập cho cô cứng rắng hơn, biết bảo vệ bản thân thật tốt, dù anh đã sống lại lần thứ hai nhưng cũng không phải thần tiên, không phải lúc nào cũng có mặt kịp thời để cứu cô.

“ Có thể về thành phố trong hôm nay không? ” Giọng anh có chút gấp gáp.

Tần Vũ Phong lại trả lời anh một câu đánh bay toàn bộ sự khẩn trương của anh “ Không thể, hiện tại người của Tần Môn sẽ đến chỗ của cậu kiểm tra lại toàn bộ, nếu không còn nguy hiểm mới có thể lên máy bay, ít nhất cũng là sáng ngày mai ” vì Thiên Long không phải tầm thường, bọn chúng bỉ ổi đã rất nhiều đời nên không thể đảm bảo an toàn ngay được.

Huống hồ chi cuộc xả súng hôm nay nhắm vào Lăng Duật một cách rõ ràng như vậy, bọn chúng xem ra đã đổi kế hoạch rồi.

“ Lăng Duật cậu tốt nhất diệt trừ Trương Tuệ Minh hoặc làm gì đó cho vợ cậu, khả năng vợ cậu gặp nguy hiểm rất cao, bọn người Mộ Cẩn Phong xem ra cũng sẽ thay đổi kế hoạch và cậu ta sẽ về nước sớm hơn dự định đó ” Tần Vũ Phong nói xem với Lăng Duật.

“ Tôi biết rồi cúp máy đây ” Lăng Duật nói xong liền dứt khoác cúp máy, điện thoại vừa cúp máy cũng đã sập nguồn anh mệt mỏi quăn sang một bên.

Kiếp trước đã không thể bảo vệ tốt cho cô, kiếp này dù phải bỏ cái mạng này đi chăng nữa anh cũng nhất định phải để cô an toàn một đời bình an vô lo, vô nghĩ.



Sáng hôm sau Lăng Duật còn chưa kịp thức giấc, thì trợ lý của anh đã gọi đến sắp cháy máy rồi, vai anh chỉ cần di chuyển đã cảm thấy đau điếng, anh cầm điện thoại lên nghe.

“ Chuyện gì? ” Giọng anh vừa nghe đã biết vừa ngủ dậy.

Trợ lý của anh thở hồng hộc nói qua điện thoại “ Lăng Tổng! Tin tức... tối qua đột nhiên báo đưa tin anh và Trương Tiểu Thư bí mật hẹn hò ở Thailand ”.

“ Cậu nói cái gì? Mau phong toả tin tức chuẩn bị chuyên cơ quay về thành phố ngay lập tức ” Lăng Duật bừng tỉnh khi nghe những gì mà trợ lý vừa nói, anh phải về thành phố, nhất định phải về ngay nếu không anh có nhảy sông cũng không rửa sạch tội.

Đúng năm phút sau Lăng Duật bước lên chuyên cơ, quay về thành phố, anh chưa bao giờ cảm thấy bất an như bây giờ không biết cô đã đọc cái tin tức chết tiệt đó chưa nếu cô đọc rồi tại sao không gọi hỏi anh nhỉ?

Anh nhất định phải điều tra rõ chuyện này.

8 giờ 30 sáng Lăng Duật đã về đến biệt thự, anh mặc kệ bả vai còn đau chạy thẳng vào bên trong biệt thự của mình, bước chân vô cùng gấp gáp đi lên lầu tìm cô.

Nhưng anh vừa lên đến đã thấy cô mở cửa bước ra khỏi phòng, hai mắt có chút đỏ, cô khóc? Vậy là cô đã đọc cái tin tức chết tiệt đó rồi, cmn chứ anh nhất định không bỏ qua cho người đăng bài báo đó đâu.

Khương Tịnh Kỳ nhìn anh vô cùng gấp gáp, ngay cả trán cũng lấm tấm mồ hôi khiến cô có chút bất ngờ.

“ Kỳ Nhi! Đừng giận em nghe anh giải thích ” Lăng Duật lên tiếng, anh chậm rãi bước đến gần cô hơn.

Nhưng anh bước đến gần cô lại lùi thêm một bước, gương mặt không chút cảm xúc, anh sững sờ nhìn cô.

“ Giải thích chuyện gì? Chuyện anh thất hứa? Chuyện bài báo? Hay chuyện anh ở cùng Trương Tuệ Minh? ”.

“ Nếu là những chuyện đó thì không cần giải thích, tôi và anh kết hôn dù sao cũng chỉ là tôi mắc nợ anh nên chuyện riêng của anh cũng không cần phải giải thích với tôi ” Cô vô cùng lạnh nhạt với Lăng Duật.

Cô thật sự không biết đây là lần thứ bao nhiêu, anh lần nào cũng vậy, nghĩ cô là đứa ngốc sao? Dù sao cũng đâu phải yêu nhau say đắm hau cái gì anh cũng không cần phải giải thích.

Đợi cô đi làm có tiền trả cho anh xong cô nhất định sẽ ly hôn.

Lăng Duật nhìn cô xoay người đi, anh nở nụ cười nhạt giọng cũng trở nên lạnh nhạt “ Em thật sự không muốn nghe anh giải thích sao? ”.

“ Không muốn ” Khương Tịnh Kỳ lạnh lùng quăn cho anh một câu, rồi bước xuống nhà.

Anh đứng đó nhìn bóng lưng của cô từ phía trên, người con gái này kiếp trước yêu anh bao nhiêu, anh có thể nắm cô trong tay, nhưng giờ đây anh thật sự muốn mổ xẻ trái tim cô ra để xem bên trong đó rốt cuộc nó có vị trí của anh không.

Nụ cười nhàn nhạt của Lăng Duật không còn nữa, nếu cô đã như vậy anh chỉ còn cách duy nhất để giữ cô lại bên mình, dù sao cô cũng không yêu anh nhiều đến thế, nhẹ nhàng cô không muốn anh đành mạnh bạo vậy.

Quay trở về thư phòng, máu đỏ suýt chút đã thấm ra chiếc áo sơ mi đen của anh rồi, Lăng Duật cẩn thận cởi áo ra tháo băng gạt, rửa vết thương, bôi thuốc vào rồi anh mới khó khăn băng lại vết thương.

Anh ngã lưng ra ghế làm việc, hai tau day day thái dương vô cùng mệt mỏi, anh từ sáng đã phải bay về đây, hôm trước còn bị ám sát, công việc của Lăng Thị cũng rất nhiều, chưa kể đến chuyện Mộ Cẩn Phong bây giờ cô đến chuyện nghe anh giải thích cô cũng không muốn.

Lăng Duật chưa bao giờ cảm thấy bản thân anh chật vật như bây giờ, dù đã sống hai lần rồi nhưng thật không hiểu nổi bản thân, cũng chẳng thế một lần làm chu toàn hết tất cả, nhưng bù lại ở cuộc đời này anh ít nhất cũng có được Khương Tịnh Kỳ bên cạnh.

Dù hiện tại cô chưa yêu anh, nhưng anh vẫn sẽ cố gắng yêu thương cô, dù là cô lạnh nhạt, anh cũng sẽ giữ cô bên cạnh mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.