Mỗi ngày của cô trôi qua rất bình thường, sáng đến công ty, chiều tan tầm lại ghé đến tiệm hoa quen thuộc mua một bó hướng dương để đến bệnh viện, bà chủ tiệm hoa rất mến cô, dù khách có trả giá đắt bao nhiêu bà vẫn chừa lại cho cô một bó hướng dương đẹp nhất.
Bà chủ vừa nhìn cô liền vui vẻ chào đón “ Kỳ Kỳ! Hôm nay lại đến à, đây hoa của cháu ”.
Khương Tịnh Kỳ cầm lấy bó hoa sau đó mỉm cười đưa tiền trả cho bà chủ “ Cảm ơn bác! cháu đi đây ạ ” bà chủ cũng gật đầu mỉm cười vui vẻ với cô.
Cô lái xe đến bệnh viện, đi vào phòng bệnh của Lăng Duật, cả bệnh viện ai cũng biết, gần cả tháng kể từ khi Lăng Tổng xảy ra chuyện thì Lăng Phu Nhân cứ tầm giờ này sẽ mang một bó hoa hướng dương đến cắm vào lọ hoa trong phòng anh ấy.
Bọn họ thật sự hâm mộ chuyện tình của hai người, cô chỉ mới mười 18 tuổi nhưng so với những cô gái khác liền có khí chất trưởng thành hơn nhiều, vì cô hiện tại đã phải học rất nhiều để tiếp tục đưa Lăng Thị đi lên.
Cô tài giỏi có thể nói không ai sánh bằng, Lăng Tổng có được cô đúng là thật hạnh phúc quá đi, thật mong anh ấy mau tỉnh lại để cô vui vẻ hơn một chút.
“ Lăng Phu Nhân! buổi chiều vui vẻ nhé ” Một nữ y tá đi sang vô tình gặp cô liền vui vẻ chào hỏi.
“ Ừm buổi chiều vui vẻ ” Khương Tịnh Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-guong-ep/2584366/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.