Từ đầu đến cuối Dương Tuyết Hoa không hề nói đùa, đây cũng là lời thật lòng mà cô đang nghĩ, chỉ có mình Hoắc Đông Quân xem đây là trò đùa rồi mỉm cười mà thôi.
Một mối quan hệ không cân bằng ngay từ ban đầu, một mối quan hệ mập mờ chỉ gặp nhau lúc tối, âu yếm nhau vào ban đêm thì sao được xem là mối quan hệ thiêng liêng như vợ chồng được cơ chứ? Huống chi Hoắc Đông Quân cũng chưa chu cấp cho cô đồng nào, tiền nợ vẫn còn đó, nói cô là tình nhân của hắn xem như là đánh giá cô cao hơn một chút cho khỏi nhục nhã…
Hoắc Đông Quân cảm thấy bầu không khí hôm nay rất tốt, cảm giác như Dương Tuyết Hoa đang muốn quyến rũ hắn làm chuyện xấu nên hắn định cúi đầu xuống hôn lên môi cô, ai ngờ đâu cô lại nghiêng mặt sang hướng khác nhằm né tránh…
“Hôm nay em hơi mệt, để khi khác rồi tiếp tục được không?”
Hoắc Đông Quân tiếc nuối nhưng cũng đành gật đầu, đột nhiên tiếng điện thoại trong túi áo của hắn vang lên, hắn bắt buộc phải buông Dương Tuyết Hoa ra để đến ban công nghe điện thoại…
“Tối rồi còn gọi làm gì?”
[Tự nhiên anh lại khó chịu với em? Em quan tâm anh nên mới gọi cho anh thôi mà?]
“Điên à? Cần tôi giao thêm việc cho không?”
[Thôi được rồi, mà sao dạo này anh về sớm thế? Chưa đến sáu giờ đã thấy anh biến đi đâu mất rồi, em muốn đưa hồ sơ cho anh rồi tiện gặp anh một chút cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-guong-ep-xin-hay-buong-tha-cho-em/2762109/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.