Hoắc Đông Quân muốn chạm vào Dương Tuyết Hoa nhưng cô lại xoay người sang phía đối diện, sau đó khẽ nhắm mắt lại như muốn ngủ thiếp đi. Nếu cô để Hoắc Đông Quân phát hiện ra biểu hiện kỳ lạ của mình thì chắc chắn hắn sẽ tra hỏi cô đến cùng, mà khi hắn tra hỏi cô thì chắc chắn cả hai sẽ lại cãi nhau giống như những lần trước.
Dương Tuyết Hoa cảm thấy kể từ khi cô gặp Hoắc Đông Quân thì cô cũng trở thành người nhẫn nhịn gấp bội phần và cũng chính Hoắc Đông Quân là người đã biến cô trở thành như vậy.
Hoắc Đông Quân kéo chăn lên giúp Dương Tuyết Hoa, hắn bước vào nhà tắm để tẩy rửa bản thân. Thật ra bây giờ nghĩ lại thì hắn cảm thấy có lỗi với Dương Tuyết Hoa, đáng lý ra hắn phải cẩn thận hơn để cô không phải suy nghĩ nhiều, nhưng mọi chuyện đã thành thế này rồi thì chỉ còn cách thuận theo mà thôi.
Lúc Hoắc Đông Quân chìm vào giấc ngủ say thì Dương Tuyết Hoa lại mở mắt, cô chậm rãi bước xuống giường để tránh đánh thức Hoắc Đông Quân, nhưng cô chưa đi được mấy bước thì hắn đã lên tiếng gọi cô lại…
“Em định đi đâu vậy?”
Hoắc Đông Quân không phải tuýp người có thể dễ dàng chìm vào giấc ngủ say, đôi khi chỉ cần một tiếng động rất nhỏ cũng có thể đánh thức hắn, huống chi là việc Dương Tuyết Hoa lật chăn cả hai cùng đắp ra để rồi khỏi giường…
Dương Tuyết Hoa tiến lại phía tủ để tìm quần áo, cô đi thẳng một mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-guong-ep-xin-hay-buong-tha-cho-em/2762086/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.