Cuối cùng bạn chọn cách cùng nhauđi tiếp, và hai người sẽ cùng chia sẻ,trợ giúp lẫn nhau một cách thựcsự, để cùng nhau sống đến đầu bạc răng long.Trong quãng thời gian đồnghành đó, chưa chắc họ là người tốt nhất, giỏi giangnhất, nhưng chắc chắn sẽ là người thích hợp nhất với mình. Trong hôn nhân, luônluôn không cógì là tốt nhất, mà
(1) Một mình nơi đấtkhách quê người, Quản Đồng cũng rất nhớ vợ, nhất là vào những lúc anh rảnh rỗi.
Tuy thế, những lúcanh rảnh rỗi thực sự lại quá ít.
Ban ngày, hết hội nghịnày đến hội nghị khác, thực hiện lệnhcủa cấp trên, truyền đạt tinh thần của cấptrên… Vẫn chẳng có gì mới,nhưng trước đây anh là người chuẩn bị cho hội nghị,còn bây giờ là ngườingồi ở ghế chủ tịch; đương nhiên cũng thường xuyên anh phảiđi lại, quansát các đơn vị cấp dưới, chỉ đạo cấp dưới làm việc… Trước đây anhlàngười đi sau lãnh đạo, còn bây giờ là người đi trước tất cả mọi người,cũngphải phê chuẩn các văn bản gửi cho cấp dưới, đánh giá kiến nghị củacấp dưới…Trước đây anh là chân loong toong, còn bây giờ là người ký tênphê chuẩn trênvăn bản.
Trước sự thay đổinày, không phải Quản Đồng không bỡ ngỡ, nhưng được cáibao nhiêu năm nay anh cũngđược chứng kiến nhiều nên bắt kịp rất nhanh.Có lẽ do anh đã quen làm chânloong toong cho người ta rồi, lại còn trẻ,vì vậy khi nói chuyện hay làm việc đềurất nghiêm túc, lại thường xuyênnhắc đến hai từ “học tập” nên cũng rất đượclòng các bậc tiền bối. Thựcra chẳng có ai ngốc cả, mà cũng chẳng có gì là tốtnếu lại đắc tội vớimột thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-giay/2384723/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.