Nhưng tình trạng bình thường củacuộc hôn nhân “mua một tặng hai” cuốicùng cũng cho cô biết rằng, “lấygùi bỏ ngọc” – câu thành ngữ xưa này nếu đặtvào tình huống hiện tại, thì không chỉ đơn thuần để nói về chuyện thằng ngốcmua chiếc hộp mà vứt điviên ngọc, ngược lại còn nhắc nhở người ta là: chiếc hộpquyết định cảgiá trị viên ngọc, vì thế, trước khi mua ngọc, nhất định phảicăng mắt ra mà nhìn kỹ chiếc hộp!
(1) Cuối năm, trông đợi mỏimòn mãi mới tới được lúc Quản Đồngđược phép nghỉ cuối tuần, Cố Tiểu Ảnh kéo QuảnĐồng cùng đi bách hóa, dựđịnh mua quần áo tặng mẹ chồng nhân dịp năm mới.
Đang lựa chọn quần áotrong bách hóa, Cố Tiểu Ảnh mới chợt hỏi Quản Đồng: “Mẹ anh mặc cỡ áo baonhiêu?”
Quản Đồng nghe vậybèn nghĩ ngợi một lát rồi mới trả lời: “Anh không biết.”
Cố Tiểu Ảnh chau mày:“Sao đến mẹ anh mặc cỡ nào mà anh cũng không biết thế?”
Nghĩ tới chuyện muaquần áo, Quản Đồng mới sực nhớ ra: “Mẹ anh cao khoảng một mét sáu, em cứ lựatheo thế mà mua thôi vậy.”
Cố Tiểu Ảnh bực tứcđáp lại: “Anh nghĩ là một phụ nữ trungniên cao một mét sáu chẳng lẽ lại giốnghệt một cô gái trẻ cao một métsáu à! Thế anh có biết số đo vòng eo của mẹ anhlà bao nhiêu không hả?”
“Vòng eo ư?” – Quản Đồnglại càng thêm mù tịt, “Anh đã đo bao giờ đâu mà biết”.
Cố Tiểu Ảnh đưa mắtnhìn Quản Đồng, buông ngay một câu kếtluận: “Thế nên người ta mới nói nuôi contrai thật là vô dụng. Chẳng hềđược một chút ích lợi nào hết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-giay/2384721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.