Đợi cho tới khi nhân viên sửa chữa cạy được cửa thang máy ra, hai người vừa ra ngoài, Cố Ái chỉ nói với anh một tiếng ‘cảm ơn’ rồi một mạch bỏ đivề phía cửa chính ra vào toà nhà, ngay cả đầu cũng không hề quay lại.
Nhìn theo bóng lưng mềm mại mà cao ngạo của cô, Lâm Trình bất đắc dĩ lắc đầu, đành mặt dày bám theo sau.
“Ái Ái, bây giờ em muốn đi đâu, để anh đưa em đi được không?”
Lâm Trình rất hiểu Cố Ái, với tính tình cứng đầu ngang ngạnh của cô, nếumuốn làm cho cô hồi tâm chuyển ý mà tha thứ cho anh, e rằng anh sẽ phảitốn một phen công phu không nhỏ. Người xưa có câu, lửa gần rơm lâu ngàycũng bén, cho nên Lâm Trình cảm thấy mình hẳn là nên chuyển đến ở gầnnhà trọ của Cố Ái, cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu thấy, anh lại tỏ raân cần thêm chút nữa, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ đưa được cô quay về bênmình.
Ngày hôm qua anh chợt nhớ tới hôm trước khi anh đang ngồi ngoài cửa nhà CốÁi, người hàng xóm cửa đối diện nhà cô có đưa cho anh một tấm danhthiếp, người đó tên là Tôn Đại Tráng, cho nên, vừa rồi anh đáp thang máy xuống lầu chính là đi hẹn Tôn Đại Tráng nói chuyện, muốn bàn với ông ta cho anh thuê nhà tạm thời một thời gian. Nhưng khi cửa thang máy mở ra, nhìn thấy Cố Ái mặc trang phục ngày thường còn cầm theo túi xách, anhđoán chắc hẳn cô đã xin nghỉ trước giờ tan tầm. Cô xin nghỉ sớm như vậyđể làm gì, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428235/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.