“Lâm Trình, anh mau thả tôi xuống.” Bị anh ôm chặt, cảm nhận được lồng ngực ấm áp quen thuộc mà như thật xa lạ của anh, trong lòng Cố Ái phiền muộn, mày nhíu chặt không kiên nhẫn trừng mắt anh, giãy dụa muốn rời khỏi vòng tay Lâm Trình. Thế nhưng anh vẫn ôm thật chặt không hề buông lỏng, mặc cho cô giãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát khỏi.
Nếu đã không thể tách ra, cô dứt khoát từ bỏ việc chống cự, chỉ giương mắt nhìn anh trừng trừng, giọng điệu lạnh như băng: “Lâm Trình, rốt cuộc anh muốn như thế nào?”
Anh không trả lời, chỉ lẳng lặng ôm chặt lấy cô.
Hai người như đang đi về phía bãi đỗ xe, Cố Ái nghi hoặc: “Anh đưa tôi đến bãi đỗ xe để làm gì?”
Anh vẫn im lặng như trước, chỉ nghiêng mặt lại nhìn cô một cái, hai tay đang ôm lấy cô lại siết chặt thêm, bước chân phía dưới dường như cũng nhanh hơn.
Bãi đỗ xe chật kín xe, tìm được xe của mình rồi, kéo mở cửa ra, Lâm Trình nhẹ nhàng đặt Cố Ái ngồi vào ghế phụ, rồi sau đó cũng đè thân mình lên theo.
Anh thật sự nhớ cô muốn chết, nhớ đến mức sắp nổi điên. Đêm nay nhìn thấy cô, anh chỉ có duy nhất một loại xúc động: là hung hăng mà hôn cô.
Nằm ở trên người Cố Ái, hai tay anh giữ chặt lấy khuôn mặt cô, một lời chưa nói liền hôn ngấu nghiến.
“Ưm… Lâm Trình, đồ khốn… Ưm…” Anh bá đạo tàn sát bừa bãi đôi môi của cô, chân tay cô lóng ngóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428222/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.