Edit: Pingki
Rời khỏi thành phố S đã ba năm, giờ lại đặt chân lên mảnh đất này, ngoại trừ cảm giác quen thuộc đã lâu, trong lòng cô còn một thứ gì đó thật lạ lẫm.
Cũng chỉ là ba năm mà thôi, thành phố S này lại thay da đổi thịt khiến cô không thể nhận ra nổi, từng toà nhà cao tầng mọc lên như nấm sau mưa, khung cảnh xanh hoá so với ba năm trước cũng khác đi rất nhiều.
Ngồi ở trong xe, chống cằm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, chợt thấy chỗ ngã tư đường thực quen thuộc, tâm tư của Cố Ái cũng bị cuốn theo, trong đầu không khỏi hiện lên cảnh tượng cô và Lâm Trình tay trong tay đi dạo ở đoàn đường này ngày trước.
Ba năm qua, có lẽ cuộc sống của anh không tệ chút nào.
Cô ở Thụy Sĩ làm giám đốc hành chính của một công ty đầu tư tài chính, thời gian nhàn rỗi của cô đều được giành để đọc các tạp chí tài chính kinh tế, thỉnh thoảng cô lại gặp những bài báo về anh, đủ kiểu anh tuấn khôi ngô, khí chất hơn người, phong thái hiên ngang.
Bàn tay cô xoa huyệt thái dương, hôm nay cô làm sao vậy? Như thế nào lại nghĩ tới anh ta?
Ba năm trước đây, bọn họ chẳng phải đã sớm không còn quan hệ gì với nhau rồi sao?
Còn đang hỗn loạn trong suy nghĩ của mình, cô nàng đồng nghiệp kiêm bạn thân thiết nhất của cô, Lữ Dĩnh, đột nhiên vỗ vỗ lên vai cô, cả kinh thốt lên: “Ái Ái, cậu xem tòa nhà cao tầng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428216/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.