Lúc trời chạng vạng tối, rốt cục cơn mưa cũng ngừng.
Mưa tạnh, Cố Ái có chút hưng phấn, đi vào phòng ngủ chọn đồ mặc thật xinh đẹp, sau đó kéo cánh tay Lâm Trình đi ra ngoài.
Bầu không khí sau cơn mưa trong lành hơn bình thường, nơi ngã tư đường phố đèn neon đã sáng trưng với đủ màu sắc. Hôm nay lại vào cuối tuần, trên đường rất nhiều người qua lại, đa phần là một nhà ba người, cười cười nói nói khung cảnh xung quanh nhìn vào thật ấm lòng.
Cảm giác này giống như có thể truyền từ người này sang người khác, nhìn họ hạnh phúc, Cố Ái cũng bất giác mỉm cười.
Còn sống, thật tuyệt.
Nhìn sang Lâm Trình, Cố Ái thở nhẹ nhõm, có anh ở đây, cô cũng là người hạnh phúc.
Liệu có phải khi đã thích một người, sẽ có một loại khao khát được tiếp xúc thân mật với người đó thật nhiều thật nhiều hay không?
Bởi vì, cô lúc này thật sự rất muốn tựa vào anh, muốn được khoác lấy tay anh.
Lại nhìn thấy rất nhiều cô gái trẻ đi lướt qua hai người nhưng ánh mắt luôn nhìn đăm đăm không rời khỏi Lâm Trình, Cố Ái thật muốn dán một cái nhãn thật to lên người anh, nói cho người khác biết rằng đây là người đàn ông của cô, của Cố Ái.
Hai chân cô chợt bước nhanh hơn, rồi sau đó đứng canh trước mặt Lâm Trình.
Lâm Trình không nghĩ tới cô đột nhiên dừng lại ở trước mặt, bước chân anh không kịp dừng lại.
Ngay sau đó, Cố Ái lập tức đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428198/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.