Cô quyết định chuyện gì anh cũng sẽ tôn trọng cô.
Chỉ là, hiện tại cô đã cắt đứt quan hệ với Cố gia, cô còn muốn đi đâu?
Ánh mắt Cố Ái rất đẹp, tựa như cặp mắt nai con, vừa sáng như ngọc lại trong veo như nước. Nhìn vào mắt của cô, Lâm Trình hỏi: “Sau này em dự định thế nào?”
Sau này làm sao bây giờ?
Cô cũng không biết, lúc này cô chỉ còn hai bàn tay trắng.
Ba ba nói rất đúng, bỏ đi thân phận đại tiểu thư Cố gia, cô chẳng còn là ai hết.
Đầu ê ẩm đau, Cố Ái hỏi: “Em có thể về phòng ngủ nghỉ ngơi trước đượckhông? Chờ đến lúc em dậy, có tinh thần rồi giải quyết vấn đề tương lai em làm gì, nhé?” Giọng điệu khi cô nói mang theo vài phần khẩn cầu, có chút nhát gan nhìn anh, “Anh đừng vội đuổi em đi lúc này, có thể chứ?”
Làm sao có thể như vậy được?
Anh như thế nào lại đuổi cô đi?
Nếu cô nguyện ý, anh muốn giữ cô ở bên mình cả đời.
Nhìn bộ dạng bi thương, lo lắng của Cố Ái, Lâm Trình cũng không nói gì thêm, chỉ nở một nụ cười thật ấm áp, thanh âm vừa dịu dàng lại vừa kiên định: “Đi nghỉ ngơi đi, em đừng nghĩ ngợi gì nhiều, cũng không cần nghĩ đến tương lai, em có thể an tâm ở tại chỗ này.” Dừng một chút, anh thoáng suy tư, “Em cứ xem tôi … như một người anh trai mà nương tựa vào là được rồi.”
Cố Ái vừa mới biết thân phận thật của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428181/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.