Edit: Pingki
“Lão gia, đại tiểu thư về rồi.”
Khi Cố Ái vừa vào đến cửa, ông nội Cố Tử Kì của cô đang nằm trên tràng kỷđọc sách, nghe tiếng bà Lưu hô lớn, ông lập tức ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Cố Ái và Lâm Trình đang cùng nhau đi tới.
Nhìn hai đứa tay trong tay, lại nhìn khí sắc của Cố Ái không tệ, một bộ tinh thần sảng khoái, nét mặt rạng rỡ, Cố Tử Kì khẽ cười, xem ra bảo bối của ông gả cho người ta rồi cũng không phải chịu khổ gì.
“Ông nội, mấy ngày rồi ông cháu ta không được gặp nhau, ông nội có nhớ cháukhông?” Thanh âm vui vẻ mà trong trẻo của Cố Ái vang lên, vừa tới nơi cô đã sà vào bên cạnh Cố Tử Kì, vô cùng thân thiết mà ôm chặt lấy cánh tay của ông.
“Nhớ, đương nhiên là nhớ cháu rồi.” Cố Tử Kì nói xong, tay ông khẽ nhéo cáimũi của cô, lại nhìn sang Lâm Trình một cái: “Thằng bé này có khi dễcháu không?”
Sao anh lại không khi dễ cô? Vừa rồi còn đùa giỡn cô một trận nữa kìa.
Hơn nữa, còn nhỏ mọn mà không cho cô vay chút tiền cỏn con.
Cố Ái nghĩ thế, quăng cho Lâm Trình một cái nhìn khinh bỉ.
Nhưng mà, cô và Lâm Trình sở dĩ kết hôn, chính là vì không muốn ông nội phảilo lắng cho cô nữa, cho nên, Cố Ái thu lại ánh mắt của mình, quay sangmỉm cười một cái thật sáng lạn với ông nội: “Anh ấy thương cháu cònkhông hết, sao lại khi dễ con được chứ?” Dứt lời, cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428167/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.