Edit: PingkiĐem lỗ tai dán vào cánh cửa nghe hồi lâu, vẫn không nghe được động tĩnh gì bên trong. Cố Ái nghĩ thầm, có lẽ anh ta đã đi ngủ rồi chăng. Vừa định xoay người bỏ đi, rồi lại đột nhiên bị một ý nghĩ mới lóe lên trong đầu dọa cho hoảng sợ: Hôm nay anh ta chảy nhiều máu như vậy, còn chưa ăn cơm tối, có khi nào bị đột tử hay không?
Con người vốn hay suy nghĩ lung tung, lại còn hay nghĩ đến những điều tiêu cực nhất, nghĩ thế, Cố Ái bị dọa cho nhảy dựng, sau lại tự an ủi mình, anh ta chảy một chút máu thôi mà, có lẽ không vì thế mà chết được. Thế nhưng khi ý nghĩ đó đã hiện lên trong đầu, dù có trấn an kiểu gì cũng không xóa nó đi được, cô chỉ cảm thấy đáy lòng trầm xuống, đủ loại lo lắng bất an cứ thế mà dâng lên.
Vì để làm cho mình yên tâm, vẫn là nên xác nhận xem thế nào, đang định gõ cửa, tay mới nâng lên nhưng lại hạ xuống. Nếu anh ta thực sự không có chuyện gì, lúc gặp rồi anh ta lại hỏi cô có chuyện gì lại đến làm phiền người ta, cô biết phải trả lời như thế nào? Nói lo lắng anh ta đã ăn cơm chưa, thân thể có gì không thoải mái hay không sao? Cố Ái lắc đầu, không được, như vậy cũng quá hạ mình đi? Bọn họ chẳng qua là mới kết hôn, cô lại chưa gì đã tỏ ra rất quan tâm anh ta, anh ta nhất định sẽ nghĩ rằng cô đang có tình ý gì đó với mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428151/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.