Edit: Pingki
“Trời ơi, chuyện không hay rồi.”
Ninh Phi đang tập trung lái xe, đột nhiên ở băng ghế sau vang lên tiếng than trời của Cố Ái, ngẩng đầu lên nhìn qua kính chiếu hậu một cái, thì ra Cố Ái đang nhăn mặt vò đầu nhìn về phía Lâm Trình: “Vừa rồi chúng ta ở trên sân thượng anh có nhìn thấy ở đó có phóng viên nào không? Tôi chỉ lo chú ý đến cô gái kia, không để ý xem xung quanh có tên phóng viên nào đến săn tin hay không.”
Lâm Trình liếc nhìn cô một cái, gật đầu: “Có thấy.”
“Sao?” Nghe anh đáp lời như vậy, mặt mày Cố Ái nhăn nhó: “Không phải chứ? Nếu có phóng viên ở đó, hôm nay tôi sẽ bị đưa lên báo, nếu ông nội của tôi mà biết tôi chính là Ái Ny miệng lưỡi chua ngoa, còn nhìn thấy tôi đứng trên lan can tầng thượng cứu người, ông nhất định sẽ bắt tôi phải bỏ công việc này.”
Chuyện cô làm dẫn chương trình trên radio chưa bao giờ nói cho ông nội biết, không phải là cô không muốn nói, mà là không thể nói. Ông nội tuy rằng rất chiều cô cũng rất thương cô, nhưng có một số chuyện, ông nội không bao giờ để cô tùy ý. Phải biết rằng, từ nhỏ cô đã thích thiết kế thời trang, lớn lên mơ ước được trở thành một nhà thiết kế, nhưng ông nội lại nói cô nhất định phải học quản trị kinh doanh, ý định để cô tiếp quản cơ nghiệp của gia tộc, cho nên, lên đại học rồi cô đành phải chuyên tâm vào học ngành kinh tế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428136/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.