Mạc Tử Hàn nhìn cô khóc mà luốn cuốn vươn tay lau nước mắt cho cô, vội vàng ôm cô vào lòng xoa dịu. Anh mặc cô đánh đấm mình mà vuốt lưng dỗ dành cô
- Đừng khóc đừng khóc. Em đánh anh thế nào cũng được, nín đi mà. Được không hửm?
- Anh…anh… hức đi ra
- Đừng khóc nữa mà…
Không biết tại sao khi thấy cô khóc như vậy, tim anh lại đau thắt lại
Dỗ cô một lúc mới ngừng khóc nhưng lại giận dỗi không cho anh đến gần. Bên trong phòng tắm, Quý Thanh Lan đứng nhìn thân hình của mình trong gương mà bất giác thở dài. Trên người cô đầy chi chít dấu vết do anh để lại, không những như vậy lần đầu của cô cũng bị anh lấy đi mất rồi
Vốn dĩ cô muốn trao cho người mà mình thật sự yêu thương và cũng yêu mình nhưng điều này không thành sự thật nữa rồi. Cô lại lấy người mình không yêu, người mà gia đình đã chọn, lần đầu của cô cũng không phải là người cô muốn. Nghĩ đến đây nước mắt của cô lại chảy ra
Anh đúng bên ngoài cửa phòng tắm, bất giác nghe tiếng khóc thút thít bên trong đó thì bắt đầu lo lắng lên tiếng :” Thanh Lan, em sao thế ? Đừng khóc đừng khóc mà”
Trong lòng anh bắt đầu nôn nóng liên tục gõ cửa :” Thanh Lan, mở cửa, mở cửa đi em, đừng khóc, em làm sao thế?”
“ Cạch”
Cánh cửa bất giác mở ra, tay anh còn đang giơ lên định gõ tiếp, khi nhìn thấy cô gái nhỏ bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805397/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.