Cô cúi xuống vòng tay qua cổ anh khóc lớn. Tử Hàn vuốt vuốt lưng cô dỗ dành :” Đừng khóc nữa, mắt em sắp sưng lên kìa”
- Chuyện đã qua rồi, em đừng khóc nữa. Có anh ở đây rồi
Thanh Lan vẫn sụt sùi nhưng vì câu nói của anh lại cảm thấy ấm lòng. Anh lau đi nước mắt vươn vấn trên mặt cô :” Khóc xấu quá đi “
- Hừ
Dám chê tôi sao? Xem tôi xử anh thế nào
- Được rồi, đừng giận mà, anh dẫn em đi ăn được không ?
Nói rồi, Tử Hàn nắm tay cô dẫn cô đi đến bãi đỗ xe. Mọi người trong bệnh viện nhìn hai người họ đi với nhau mà không khỏi cảm thán. Đẹp đôi quá đi thôi, xinh đẹp giỏi giang còn cái gì hai người này không có không đây
Anh lái xe đến tiệm hải sản, “ cạch “. Hai người đẩy cửa bước ra thì gặp phải đám bạn của anh, họ bước tới nhìn hai người rồi cười xấu xa trêu ghẹo
- Ây dô, hôm nay dẫn cả vợ theo à ?
- Bình thường nói chuyện với chúng ta thì mặt đen như đít nồi í, còn nói chuyện với vợ…. Chậc chậc cậu có xem chúng tôi là bạn bè không thế
Nghe bọn họ than trách, Mạc Tử Hàn nhướng mày khinh bỉ :” Nói chuyện với vợ phải khác chứ”. Sau đó, anh ôm eo cô đi vào trong, bọn họ nhìn bóng lưng hai người chậc lưỡi đi vào cùng
…….
Sau khi thức ăn được đem lên đầy đủ, anh gắp một con tôm rồi lột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805388/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.