Hai mẹ con của nói qua nói lại, cuối cùng Quý Thanh Lan chịu không nổi nữa liền mở cửa đi ra. Bé trai nhìn cô bằng ánh mắt long lanh, sau đó liền chạy đến ôm cô. Sau đó, cô cùng bé đi xuống ăn tối, vừa lúc 2 người đàn ông kia về. Bé trai nhanh chóng chạy ra khoe khoang :” Ba, con đã dẫn được cô Thanh Lan xuống đây đó, ba có nên thưởng cho con vì sự tài giỏi này không?”
Thanh Lan đang bình tĩnh ăn cơm bỗng nhiên bị lời của thằng nhóc con kia chọc cười, cô xoay người nhết mày nhìn thằng bé :” Con muốn thưởng gì, cô thay ba thưởng cho con”
- Con muốn gì sao? Có thật là con muốn gì cô cũng đáp ứng sao?
Bé trai nghe vậy, 2 mắt liền sáng rỡ, khi nghe sự đồng ý của cô, bèn hiên ngang lên tiếng :” Con muốn cô phải thật vui vẻ, không được khóc nữa, với lại đi chơi cùng với con”
Quý Thanh Lan thản nhiên vui vẻ đáp lại:” Được, cô sẽ thực hiện”. Sau đó, cô xoa đầu thằng bé rồi 2 cô cháu tiếp tục ăn.
Về phần, Lãnh Du, Tần Dịch, Trạch Tân nhìn nhau mà ngớ người. Trạch Tân bước đến nựng mặt bé :” Hay lắm nhóc”
Sáng hôm sau, Quý Thanh Lan dẫn theo bé trai đi chơi như lời hứa hôm qua. Suốt một quãng đường, bé trai ríu líu không ngừng, kể nào là chuyện trên trời dưới đất, tuy không có bao nhiêu tuổi nhưng cậu rất thông mình
- Cô, bác sĩ rất bận rộn sao ?
Cô nhìn xuống ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805349/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.