Quý Thanh Lan vừa đến chỗ hẹn đã thấy Cố Tuân ngồi chờ ở đó. Cô nhanh chóng đi đến ngồi xuống trước mặt anh
- Có chuyện gì sao?
Cố Tuân thở dài :" Có một số chuyện, anh cũng nên nói thật với em rồi"
Chuyện gì? Anh giấu cô chuyện gì sao? Cô nhíu mày nhưng vẫn im lặng tiếp tục nghe anh nói. Anh nhìn cô gương mặt trở nên lạnh nhạt hơn
- Những chuyện xảy ra với em, tất cả mọi chuyện đều có anh nhúng tay vào
- Cái gì ?
Quý Thanh Lan nhíu mày ngạc nhiên, anh đều nhúng tay vào sao?
- Phải, em ngạc nhiên lắm sao?
Anh cười nhạt rồi nói tiếp:" Chuyện năm đó của chúng ta chắc cha mẹ em vẫn chưa nói cho em biết đúng không?"
Chuyện năm đó ? Cha mẹ giấu cô cái gì sao hay chuyện đó vẫn còn ẩn giấu chuyện gì sao? Tại sao cha mẹ phải giấu cô chứ, tại sao anh không nói cho cô biết?
Thấy cô khó hiểu như vậy anh cũng hiểu ra được gì đó, anh đoán đúng rồi, họ vẫn chưa nói cho cô về chuyện năm đó. Cố Tuân cười khổ
- Năm đó, tất cả mọi người đều diễn kịch cho em xem. Năm đó, anh cũng không phản bội em
- Em biết
- Nhưng điều gì làm khiến anh phải làm như vậy, em biết không?
Cố Tuân nhìn cô cười dịu dàng, nhưng nụ cười đó làm cho cô rất khó chịu.
- Năm đó là cha mẹ của em bắt anh phải rời xa em. Ngạc nhiên lắm sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805329/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.