Lúc Cận Tử Kỳ và Tống Kỳ Diễn leo đến tầng cao nhất, trên sân thượng đã là một cảnh giằng co lên tới đỉnh điểm.
Lương Nhất Thần ngồi ở phía mép của lầu cao nhất, một tay giữ lấy Jennifer, gần như không có chút lo sợ nào là mình sẽ rơi xuống dưới.
Jane đứng cách đó không xa, vành mắt đỏ ửng, khẩn trương nhìn Jennifer chằm chằm.
Còn Hàn Mẫn Tranh thì đứng ở bên cạnh người Jane, vẻ mặt bình tĩnh đễn mức vô tình.
"Mau thả Jennifer ra, người lập tức sẽ đưa tới!" Jane hét to về phía của Lương Nhất Thần.
Lương Nhất Thần lại không dắt Jennifer qua: "Cô gian trá như vậy, nếu không thấy người thì tôi sẽ ngồi ở đây cùng với con gái của cô.”
Jane xiết chặt bàn tay: "Tôi đã đồng ý với anh thả người thì nhất định sẽ thả người!"
“Vậy thì đợi người đến rồi tính tiếp.” Lương Nhất Thần cứng mềm đều không chịu.
Ngược lại là Jennifer khi nhìn thấy Tống Kỳ Diễn thì liền giang hay cánh tay, vừa khóc vừa hô to: “Cha, cha, cứu Jennifer...”
Cận Tử Kỳ nhìn đứa nhỏ nước mắt đầy mặt, cũng sinh lòng thương cảm nhưng Tống Kỳ Diễn lại đặt tay trên vai của cô, một mực giữ lấy cô, hắn cũng không có hành động gì, bỏ qua ánh mắt cầu cứu của Jennifer.
Lúc này tuyệt đối không thể mềm lòng, nếu cứ như vậy mà thả Jennifer ra thì an nguy của Ngu Thanh Kiều sẽ không có cách nào để đảm bảo.
Cửa sắt của tầng cao nhất “bịch” một tiếng mở ra, Jonhny xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Hắn nhìn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1252049/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.