Editor: Tâm Thường Lạc
bây giờ Tô Hành Phong hoàn toàn mất đi lý trí, hoàn toàn mà nói đã không cần suy nghĩ, chỉ phát tiết sợ hãi và tức giận trong lòng.
Kiều Niệm Chiêu co rúc ở trên mặt đất, đau đến chết đi sống lại, lời nói của Tô Hành Phong càng giống là con dao giết chết trái tim, làm thể xác và tinh thần cô ta đồng thời chịu tra tấn, cô ta bò trên mặt đất, muốn né tránh sự đánh đập tàn nhẫn của Tô Hành Phong, nhưng bất kể cô ta trốn ở đâu, quyền đấm cước đá của Tô Hành Phong dường như là dính ở trên người cô ta, trốn thế nào cũng không tránh được.
Hắc Lão Tứ thấy kinh hồn bạt vía, hung hăng hất Tô Hành Phong xuống mặt đất một cái, Tô Hành Phong bị hất mạnh mà té xuống đất, rất lâu cũng không đứng dậy nổi, chỉ ôm lấy cánh tay bị thương của mình mà cắn răng chịu đựng.
Hắc Lão Tứ xoay người thì mặt mũi tràn đầy ân cần mà nâng Kiều Niệm Chiêu dậy: "Vợ à, có sao hay không?"
Tóc tai Kiều Niệm Chiêu rối bời, khuôn mặt bầm đen, hai tay vì che chở bụng lại càng vô cùng thê thảm, đến cả khóe môi cũng nhỏ máu.
Mỗi lần đều được Hắc Lão Tứ ôm chặt vào lòng, Kiều Niệm Chiêu cuối cùng không nhịn được gào khóc, Hắc lão đại thấy đau lòng không thôi, chỉ có thể không ngừng vụng về vỗ vỗ vào sau lưng của cô ta, không ngừng an ủi.
Kiều Niệm Chiêu giống như con nai con bị hoảng sợ co rúc toàn bộ người vào trong ngực Hắc Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1252016/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.