Editor: Tâm Thường Lạc
Tên lão đại bắt cóc rối rắm một hồi, cắn răng, ngẩng đầu vừa định cầu hoà, bên kia đột nhiên vang lên một tiếng nổ thật lớn.
"Pằng -- "
Sau đó, có một tên bắt cóc đứng ở bên cửa sổ theo tiếng nổ đó mà ngã xuống, giữa mi tâm là một lỗ thủng đầy máu!
Chuyện gì xảy ra?!
Chẳng những đám bắt cóc tâm hoảng ý loạn mà nhìn quanh bốn phía, đến cả Tống Kỳ Diễn cũng nhíu mày, nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Thật vô lý, rõ ràng đã nói rồi, đàm phán không thành mới ra tay lần nữa.
Huống hồ, cảnh sát vẫn chưa vây đến giữa núi này, sao lại có người ở bên ngoài nổ súng?
Đây không phải là bứt dây động rừng sao?
Ngay sau đó, lại có một gã bắt cóc ở gần cửa sổ bị bắn một phát chết ngay, ngã xuống đất lặng im bất động.
"Là ai? Là ai ở trong đó vậy, con bà nó, có giỏi thì đi ra mặt đối mặt đánh nhau với tao!"
Tên lão đại cũng bị làm cho hoảng sợ, cầm súng chỉ lung tung.
Nhưng, chung quanh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng gió thổi qua, không có bất kỳ âm thanh nào.
Kẻ nào đó đang ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó để tập kích, bỗng chốc không có hành động.
Đầu của tên lão đại tuôn đầy mồ hôi, nhe răng trợn mắt mà nhìn về phía Tống Kỳ Diễn: "Có phải là mày không?"
Tống Kỳ Diễn nhíu mày: "Tao cũng không biết xảy ra chuyện gì."
Lời tuy nói như vậy, hắn lại theo bản năng chắn cho Cận Tử Kỳ, không để cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251990/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.