Editor: Tâm Thường Lạc
Thời điểm đèn hoa vừa mới lên, Tống Kỳ Diễn đã tới rồi, đoàn người sau khi thương lượng quyết định đi đến Phúc Hạ Lâu dùng cơm, Tống Chi Nhậm ở Phúc Hạ Lâu hàng năm đều có một phòng bao riêng, chỉ cần người đến là có thể ăn cơm.
Tống Kỳ Diễn từ trước đến nay là vật tận kỳ dụng, không nói hai lời liền trực tiếp cùng đến quầy phục vụ đòi cái phòng bao cao cấp đó.
Thanh Kiều đề nghị buổi tối ăn lẩu, những người khác không có ý kiến.
Phúc Hạ Lâu có một tầng lầu là chuyên để ăn lẩu, mỗi một bàn cũng chỉ là dùng một bức bình phong khắc hoa tách ra, là vì thuận tiện cho khách hàng tùy thời tùy chỗ lấy thêm lẩu và bưng nguyên liệu nấu ăn.
Sau khi xác định ăn lẩu, mọi người lại dời bước đến khu ăn lẩu, Tống Kỳ Diễn đặc biệt gọi một cái lẩu nhân ba món, những thứ mà phụ nữ co thai cần phải chú ý hắn thuộc làu như trong lòng bàn tay.
"Anh rể, anh đối với chị họ thật sự chu đáo nha!" Ngu Thanh Kiều không nhịn được trêu chọc Tống Kỳ Diễn và Cận Tử Kỳ.
"Chẳng lẽ Mẫn Tranh đối với em thì sơ ý lơ là sao?"
Tống Kỳ Diễn khiêm tốn thỉnh giáo, có lẽ là do uống chút rượu nên giọng nói của hắn phát ra càng trầm thấp, mang theo chút giọng mũi, nhưng nghe qua lại có thêm chút ấm áp, cười đến độ có chút bất cần đời, nhưng cũng khiến bầu không khí vui vẻ hơn.
Gương mặt Thanh Kiều lại đỏ, Hàn Mẫn Tranh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251867/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.