Đến vườn trẻ đón Mỗ Mỗ xong, một nhà ba người lại đi Phúc Hạ Lâu dùng cơm trưa.
Dường như khi Tống Kỳ Diễn dẫn hai mẹ con vừa đứng ở trong đại sảnh, thì đã có khách chào hỏi nối liền không dứt.
Hình như, sau vài giờ ngắn ngủi, tin tức Tống Kỳ Diễn tiếp nhận Tống thị đã truyền ra khắp thành phố S.
Tống Kỳ Diễn chẳng qua là khách sáo mà hàn huyên mấy câu với bọn họ, một tay ôm Cận Mỗ Mỗ, một tay được Cận Tử Kỳ khoác lấy.
Một nhà ba người, dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, trên mặt mang theo nụ cười cùng nhau đi tới.
Đi vào thang máy, Cận Tử Kỳ mới buông hắn ra, hắn liền chủ động cầm ngược qua, giống như là hai khối nam châm, hai người khác phái hấp dẫn nhau, trừ phi là phải dùng tới tay, nếu không nhất định một phân một tấc cũng không rời mà cùng cô đan chặt mười ngón tay với nhau.
Cận Tử Kỳ cúi đầu nhìn bàn tay hai người quấn quít, nhếch khoé môi, có chút không được tự nhiên lại mơ hồ ngọt ngào.
"Như vậy sẽ làm em trở nên càng ngày càng hư vinh."
Cô xem qua tựa như cười giỡn mà nói một câu, Tống Kỳ Diễn nghiêng đầu, lại tiến lên đón lấy một đôi mắt đẹp điềm tĩnh mà lóng lánh.
Hắn siết chặt tay của cô, cười khẽ: "Cái này có gì hay mà hư vinh?"
Cận Tử Kỳ lại vô cùng nghiêm túc, nhìn hắn chằm chằm ý cười tràn đầy trên má, "Một người tuổi còn trẻ đầy hứa hẹn tài giỏi đẹp trai đối với mình che chở chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251835/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.