Tuần trăng mật kết thúc trước thời hạn làm cho Cận Tử Kỳ có hơn hai ngày nghỉ nhàn rỗi, Tống Kỳ Diễn lại bị Tống Chi Nhậm triệu hồi đến Tống thị đi làm, chỉ còn lại một mình cô ở nhà.
Buổi trưa Cận Tử Kỳ đi dến chỗ Tô Ngưng Tuyết, khi đến dưới lầu nhà trọ, không chút nào ngoài ý muốn mà thấy được Kiều Nam.
Có điều nhìn thấy so với hôm trước khi đi hưởng tuần trăng mật thì có điều khác biệt, Kiều Nam yên lặng mà đứng ở ven đường, trong tay của ông cầm một bó hoa cát cánh lớn, không phải là hoa hồng đỏ rực, cũng không phải là hoa bách hợp thánh khiết, chẳng qua chỉ là loài hoa cát cánh tầm thường.
Hoa cát cánh nói lên tình yêu chân thành không thay đổi, cùng là....tình yêu tuyệt vọng.
Quả thật rất phù hợp với tình cảm của ông dành cho mẹ, rõ ràng hi vọng nhỏ bé nhưng ông vẫn không nóng nảy mà chờ đợi.
Cận Tử Kỳ ngồi ở trong xe nhìn một lát, không thể nghi ngờ mà phát hiện Kiều Nam chính là một phong cảnh ở dưới lầu. Diện mạo không kém, nhìn qua ôn nhã cao quý biết bao, vẫn đang cầm bó hoa, đưa tới vô số ánh mắt tò mò của người đi đường.
Ông không làm kinh động Tô Ngưng Tuyết, chỉ một mình ôm bó hoa cát cánh tươi lặng lẽ đứng ở bên dưới.
Ngẩng đầu lên nhìn, đặc biệt ánh mắt chỉ nhìn đến một hướng ——
Ban công của căn hộ nơi Tô Ngưng Tuyết ở.
Thậm chí Cận Tử Kỳ hoài nghi, mấy ngày nay, rất có thể mỗi ngày Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251808/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.