Editor: Tâm Thường Lạc
Lời của cảnh sát vừa nói ra tựa như một quả bom, trong phút chốc oanh tạc cả hội trường hôn lễ.
Cận Tử Kỳ nhìn về phía một đám cảnh sát mang vẻ mặt trang nghiêm, đang giơ giấy chứng nhận có con dấu cảnh sát, cảnh phục và trang bị chính quy, không khỏi đang nhắc nhở cô đây không phải là một trò đùa dai.
Án giết người mười năm trước, mười năm trước. . . . . .
Trong đầu đột nhiên hiện ra hình ảnh tờ báo cũ kỹ ố vàng.
Ngày hôm qua của mười năm trước, Kiều Hân Hủy đêm khuya giết lầm một người đàn ông.
Hiện tại cảnh sát nói, chuyện kia cùng cô có liên quan.
Cận Tử Kỳ không khỏi giữ chặt tay Tống Kỳ Diễn, khớp xương căng cứng đến phát đau, đến tột cùng cô đã quên cái gì?
Khách mời trong bữa tiệc, đã sớm trong tình cảnh hỗn loạn, không thể khống chế được mà xôn xao lộn xộn ——
"Tiểu thư Cận gia giết người sao?"
"Kia, làm sao có thể, ngày vui lớn đây không phải là tìm xúi quẩy sao?"
"Cảnh sát cũng đến đây, cũng không biết lúc này tiểu thư Cận gia đắc tội với người nào."
Giữa đông đảo khách mời châu đầu ghé tai, sắc mặt Tô Ngưng Tuyết chợt biến, mất tất cả huyết sắc, vô cùng tái nhợt, hai tay xoắn dây túi xách có chút luống cuống khẽ run.
Muốn đứng lên lại bị Cận Chiêu Đông ở bên cạnh kéo lại, lắc đầu ý bảo bà không nên hành động thiếu suy nghĩ.
Tống Chi Nhậm sau khi thấy cảnh sát đến sắc mặt liền khó coi, vậy mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251796/chuong-109.html