Editor: tamthuonglac
Cận Tử Kỳ vừa mới ngẩng đầu, trước mắt bỗng nhiên choáng váng, cô đã ngã vào trong một lồng ngực ấm áp.
"Cận Tử Kỳ, cô làm sao vậy, Cận Tử Kỳ!" Tống Kỳ Diễn vội vàng hỏi thăm, hô hấp thở gấp gáp.
Hắn một mạch nhấn ga chạy đến Phong Kỳ, lại đâm ngang xô dọc mà chạy lên tầng làm việc, mãi đến khi đạp một cước đá văng cửa phòng làm việc, chứng kiến Cận Tử Kỳ gục bên cạnh bàn, hòn đá treo trong lòng mới từ từ buông xuống.
Hắn không rõ thân thể Cận Tử Kỳ khó chịu chỗ nào, nhưng chỉ trông thấy cô đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, lập tức lòng hắn nóng như lửa đốt, cho dù như thế nào cũng chẳng bình tĩnh được.
Hàng lông mày đen của Cận Tử Kỳ vặn chặt, tay chân lạnh buốt, đau đớn làm thần kinh cô tê dại, cũng làm cho toàn thân cô như nhũn ra, cho nên không hề đẩy người đàn ông đang ôm mình ra.
Cô bình phục lại sau một trận đau đớn, mới nâng tầm mắt còn mơ hồ không rõ nhìn về phía người đàn ông ôm lấy mình, đập vào mắt là một bên gương mặt góc cạnh tươi sáng của Tống Kỳ Diễn.
"Tống tiên sinh..."
Giọng Cận Tử Kỳ khàn khàn kêu lên hàm chứa sự kinh ngạc, hoài nghi cùng lúng túng.
Cô không nghĩ tới Tống Kỳ Diễn sẽ xuất hiện tại Phong Kỳ, cũng không nghĩ đến sẽ bị Tống Kỳ Diễn nhìn thấy mình quẫn bách.
Tống Kỳ Diễn không nói hai lời, cởi áo khoác tây trang trên người bọc lấy Cận Tử Kỳ, sau đó ôm cô vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251655/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.