Editor: tamthuonglac
"Đừng vội dọn bữa ăn lên, Tiểu Kỳ, ta có lời muốn hỏi con."
Sau khi Cận Tử Kỳ thay Cận Mỗ Mỗ quàng xong khăn ăn ở trên cổ, cũng không nóng không vội nhấp một hớp nước ấm.
Kỳ thật ấn tượng đối với Cận Chiêu Đông cũng là do Cận Tử Kỳ căn cứ chắp vá từng li từng tí trong bốn năm qua mà ra.
Người đàn ông trung niên tuấn lãng chín chắn này, phần lớn thời gian đều mang bộ dáng nghiêm mặt nghiêm trang, rất ít lộ ra nụ cười xuất phát từ nội tâm, mà Cận Tử Kỳ may mắn đã thấy qua vài lần.
Nghĩ đến thế, ánh sáng nơi đuôi mắt Cận Tử Kỳ quét về phía Kiều Niệm Chiêu, mỗi một lần Cận Chiêu Đông cười ôn hòa như thế, tựa hồ... vị "Em gái" này của cô đều ở đây.
Vốn đang dùng bữa Kiều Niệm Chiêu tiếp bắt được ánh mắt dò xét của Cận Tử Kỳ, lại ăn ý ngẩng đầu nhìn qua, trên mặt hơi có vẻ ngượng ngùng lễ phép cười yếu ớt, lộ ra má lúm đồng tiền.
Không thể không nói, Kiều Niệm Chiêu đích xác là đại mỹ nhân, mặt trái xoan lớn cỡ bàn tay, cái cằm nhọn, sóng mũi rất thanh tú, tóc cắt ngang trán, hai mắt thật to cười rộ lên như hai đạo nàng tiên ánh trăng, ngọt ngào mà thanh thuần.
Giới diễn viên nghệ sĩ kỹ thuật hoá trang tinh xảo khiến cho Kiều Niệm Chiêu hai mươi bảy tuổi nhìn qua càng giống sinh viên vừa mới ra trường, toàn thân từ trên xuống dưới đều tản mát sức sống tuổi trẻ tinh thần phấn chấn.
Cận Tử Kỳ thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251647/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.