Editor: tamthuonglac
“Danh môn thiên kim muốn cám dỗ nông dân bần cùng nghèo khó, uh?”
Người đàn ông giống như một tòa tháp lớn, bao phủ lấy thân thể cô nhỏ bé và yếu ớt, hắn đột nhiên siết lấy cái eo nhỏ của cô thuận thế đem cô kéo lại gần, thân thể cô hơi lạnh dán lên da thịt hắn nóng rực, cô có chút hoảng sợ, nhưng rất nhanh thì an tĩnh lại.
Bên tai là tiếng người đàn ông cười khẽ, rõ ràng mang theo vẻ khinh thường cùng giễu cợt, cằm của cô bị một bàn tay thô ráp chai sạn nâng lên, đôi mắt đẹp màu nâu nhạt của cô tiếp xúc với con ngươi màu đen sâu kín ẩm ướt như đại dương, ánh mắt kia sắc bén tựa như muốn đem linh hồn của cô ra mổ xẻ, cô hé mở cánh môi nhợt nhạt mà hít thở, khóe mắt có chút nước thấm ướt.
Cô muốn chạy trốn đúng không? Nếu sợ như vậy, tại sao còn phải sống chết mà chống đỡ không chạy trốn ?
Hắn dùng ánh mắt chất vấn cô, đường cong nơi khoé môi lộ vẻ chế giễu lạnh nhạt vẫn không tiêu tán đi.
Hắn thu hồi bàn tay to khoẻ khoắn có lực của mình, không muốn lãng phí sức lực và tinh thần tiếp tục hù dọa vị thiên kim đại tiểu thư này nữa, nhưng không đợi hắn đẩy cô ra khỏi lồng ngực mình, một đôi cánh tay trắng nõn ướt át lạnh như băng quấn lên.
Ánh mắt của người đàn ông hung hăng ngẩn ra, vẻ mặt trở nên càng mất tự nhiên, cũng không còn bộ dáng lưu manh mở miệng trêu chọc Cận Tử Kỳ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251634/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.