Phía nam thành phố, một chiếc ô tô đỗ trước một căn nhà hoang, Quốc Thịnh chậm rãi xuống xe. Khi bàn chân anh vừa tiếp mặt đất, dường như Quốc Thịnh thấy được cảnh anh đang tức tốc chạy vào bên trong căn nhà. Tim anh rộn ràng như cái ngày đầu tiên anh đặt chân đến đây.
"Cô ấy ở tầng trên."
Một lời nói vô hình thoáng qua tai Quốc Thịnh, anh run rẩy từng bước đi lên cầu thang, hơi thở của anh trở nên nóng rực, gấp gáp. Cơn đau buốt tê tái, lan từ đỉnh đầu xuống rồi ôm lấy cả đầu của anh, Quốc Thịnh cố gắng kiềm chế cơn đau, từng bước a đi lên. Anh muốn nhớ lại,muốn nhớ lại tất cả, muốn biết Thanh Đan là ai, Mỹ Linh là ai, muốn biết bản thân mình yêu ai hận ai.
Quốc Thịnh nín thở, anh đứng giữa tầng hai, cảnh vật xung quanh Quốc Thịnh như xoay chuyển, anh nhớ lại mình đã đến đây để cứu một người nào đó.
Tần Hào...Tần Hào là ai, anh nhìn thấy hắn đang kề dao sát cổ của người kia. Đau, Quốc Thịnh đau đầu quá. Mọi thứ đang xoay vòng Quốc Thịnh, những mảnh ghép kí ức đang cố gắng sắp xếp, mặc cho chủ nhân của kí ức ấy đang tự đập tay vào đầu mình.
Mười lăm phút trôi qua, Quốc Thịnh vẫn đang ngồi bệt dưới nền, mồ hôi anh ướt đẫm gương mặt. Quốc Thịnh mập mờ nhớ ra, anh đến đây để cứu Thanh Đan, đây là nơi Tần Hào bắt cóc Thanh Đan để đòi tiền. Nhưng những việc sau đó Quốc Thịnh đều không thể nhớ thêm.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gan-no/3048802/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.